Chương 2367: Chân Tướng Về Thân Thế 1
Chương 2367: Chân Tướng Về Thân Thế 1Chương 2367: Chân Tướng Về Thân Thế 1
Lục Ngạo Thiên nói: "Lam sao ta biết được? Ta cũng đâu phải người của Hạ Hầu gial"
Tô Tiểu Tiểu mở hộp cơm, lấy ra một bát vải ngâm ướp lạnh chính tay nàng làm.
Mùi vải thơm ngọt kia, trong nháy mắt xông vào mũi Lục Ngạo Thiên.
Lục Ngạo Thiên ăn nhiêu lương khô như vậy, lúc này cảm thấy có chút mắc nghẹn.
Tổng cộng có hai bát.
Tô Tiểu Tiểu bưng lên một bát bắt đầu ăn.
“Ngọt quát"
Khuôn mặt tròn nhỏ của nàng rất đáng yêu, khi ăn trông rất ngon miệng.
Lục Ngạo Thiên nuốt nước bọt: "Có điều ngài ấy có một đứa con gái, là phu nhân sinh."
Tô Tiểu Tiểu: "Thành chủ phu nhân?"
Lục Ngạo Thiên nhìn chằm chằm bát vải ngâm trong tay Tô Tiểu Tiểu: "Thiếp thất."
Rất nhanh Tô Tiểu Tiểu đã ăn hết bát thứ nhất, lại đi bưng chén thứ hai.
Lục Ngạo Thiên: "Trước kia thành chủ và cung chủ Bách Hoa Cung ừng có một đoạn nhân duyên, vốn dĩ muốn cưới cung chủ Bách Hoa Cung, có điều sau này bởi vì sự xuất hiện của Như phu nhân, hôn sự của hai người thất bại."
Tô Tiểu Tiểu: "Có thể nói cụ thể một chút không?”
Lục Ngao Thiên: "Ta cũng chỉ nghe được trong lúc vô tình thôi, không biết thực hu
Tô Tiểu Tiểu: "Ngươi cứ nói đi."
Lục Ngạo Thiên thở dài: "Nghe nói năm đó Như phu nhân mang thai cốt nhục của thành chủ, bị Bách Hoa Cung ám toán trúng phải kỳ độc, chỉ có hoa hòa tang của Bách Hoa Cung mới giải được. Nhưng hoa hòa tang là vật cấm của Bách Hoa Cung, cung chủ từ chối không cho. Thành chủ cảm thấy cung chủ ác độc lại ngang ngược, thế là đích thân tới cửa đoạt lấy. Nhưng không ngờ, thật ra cung chủ của Bách Hoa Cung cũng mang thai, hai người vừa giao thủ, cung chủ đã động thai khí."
"Đến khi lâm bồn, cung chủ hao hết khí huyết, đứa trẻ cũng không sinh ra được, cuối cùng một xác hai mạng.
"Từ đó, Bách Hoa Cung và thành chủ phủ kết thù oán. Sau khi thành chủ biết được chuyện này hối hận không kịp, đáng tiếc người chết không thể sống lại."
Tô Tiểu Tiểu ưm một tiếng.
Nàng đến để nghe ngóng bối cảnh của Hạ Hầu Ngạn, không ngờ lại ăn được một quả dưa lớn như thế.
Lục Ngạo Thiên thấy dáng vẻ trâm tư của nàng, không khỏi hỏi: "Sao vậy?" Tô Tiểu Tiểu sờ cằm, nghiêm túc nói: "Ta ngửi thấy mùi máu chó."
Lục Ngạo Thiên hít mũi một cái, cau mày nói: "Có sao? Chỉ có mùi đường thôi mà!"
Tô Tiểu Tiểu lại nói: "Những chuyện này, Hạ Hầu Ngạn có biết không?"
Lục Ngạo Thiên nói: "Những chuyện này đều là bí mật, lan truyên lung tung sẽ bị đảo chủ lấy đầu đó, hắn ta làm sao biết được?"
Tô Tiểu Tiểu nghi ngờ nhìn về phía Lục Ngạo Thiên: "Vậy tại sao ngươi lại biết?"
"Ta...
Lục Ngạo Thiên muốn nói lại thôi.
Tô Tiểu Tiểu bưng chén vải ngâm thứ hai lên.
Lục Ngạo Thiên hạ quyết tâm: "Ta nghe Quỷ bà bà nói!"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ngươi và Quỷ bà bà có giao tình?"
Lục Ngạo Thiên nói: "Có một lần Quỷ bà bà cân một loại dược liệu, chỉ có Hỏa Sát Môn của bọn ta có, ta đi làm giao dịch với bà ta, nghe lén được cuộc nói chuyện giữa bà ta và người khác. Ngươi đừng nói cho Quỷ bà bà biết đấy! Néu bà ta biết ta nghe lén, sẽ giết ta đó!"
Tô Tiểu Tiểu cười như không cười nói: "Ngươi sợ Quỷ bà bà hả?”
Lục Ngạo Thiên bĩu môi: "Cầu lão cũng thua bà ta, ở trên đảo có ai mà không sợ bà ta?"
Tô Tiểu Tiểu gật đầu.
Một nhân vật lợi hại như vậy, những lời bà ta nói ra ít nhiêu gì cũng có chút tính chân thật.
Mặc dù tạm thời không biết những tin vịt này có lợi ích gì cho mình, nhưng trước sau gì cũng phải đối mặt với đảo Thiên Sơn, hiểu rõ hơn một chút về nội tình cũng không có gì là xấu.