Chương 2379: Đại Lão Ra Tay 1
Chương 2379: Đại Lão Ra Tay 1Chương 2379: Đại Lão Ra Tay 1
Lãnh Chỉ Nhược nói: "Ta mới đi ra từ thư phòng, trên đường cái nhìn thấy hai tên lén lén lút lút, nên lặng lẽ theo dõi bọn họ. Sau đó thấy bọn họ đang bắt tiểu ăn mày bên đường, nên di tới ngăn cản, rồi bị bọn họ bắt tới đây luôn."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ngươi cố ý xâm nhập ổ sói đúng không? Thật sự không biết nên nói ngươi vận may tốt, hay là nên nói ngươi vận may không tốt."
Lãnh Chỉ Nhược khó hiểu nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu nhìn bốn tên thích khách hôn mê bất tỉnh trên mặt đất: "Bọn họ không phải giặc cướp bình thường, là thế lực đến từ đảo Thiên Sơn ở Đông Hải."
Lãnh Chỉ Nhược lắc đầu: "Ta chưa từng nghe nói đến hòn đảo này."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ta cũng chỉ mới nghe nói không lâu trước đó, trên đảo có không ít tổ chức giang hồ lợi hại, đảo chủ dã tâm bừng bừng, muốn điều khiển hoàng thất các nước, với những tin tức hiện tại nắm giữ được có thể thấy, Nam Cương, Đại Chu, Tây Tấn đều có thế lực của bọn họ thâm nhập.
Lãnh Chỉ Nhược ngẫm nghĩ: "Khoảng thời gian trước bệ hạ trúng gió... Chẳng lẽ cũng liên quan đến bọn họ?”
Tô Tiểu Tiểu ho khan một tiếng: "Tất nhiên... rồi."
Lãnh Chỉ Nhược nói: "Ngươi và hai vị công chúa cố ý bị bọn họ bắt tới làm mồi nhử?”
Tô Tiểu Tiểu mặt không đổi sắc: "Đúng vậy, nếu không chỉ dựa vào mấy người bọn họ, làm sao bắt được ta?"
Lãnh Chỉ Nhược nhìn nàng, lại nhìn về phía cây đại thụ vây khốn nàng vừa nấy: "Ồ."
Tô Tiểu Tiểu vội vàng đổi chủ đề: "May người các ngươi không sao chứ?"
Lãnh Chỉ Nhược nói: "Nhờ có viên giải độc mà ngươi cho, bình an ra khỏi rừng chướng khí, hai vị công chúa và mấy đứa bé tạm thời đang ở trong một sơn động."
Trước đó lúc trên xe ngựa, Tô Tiểu Tiểu đã cho mấy người bọn họ tiểu hoàng đan, lại bảo bọn họ mang theo bên người mấy viên, chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào.
Lãnh Chỉ Nhược lại nói: "Vừa rồi người bắn tên là ai?"
Tô Tiểu Tiểu ô một tiếng: "Là bọn người Vệ Đình."
Khi Tô Tiểu Tiểu và công chúa Huệ An, công chúa Tĩnh Ninh bị bắt lên xe ngựa, Ngũ Hổ đã cưỡi đại bàng vàng của nó đến rừng đào thông báo tin tức.
Vệ Đình kết hợp với tin tức mà ám vệ cung cấp, đoán ra là do Hạ Hầu Ngạn làm.
Khi thuộc hạ của Hạ Hầu Ngạn kêu gào bên ngoài rừng đào, Tô Tiểu Tiểu nhìn thấy Ngũ Hổ đậu trên đầu cành, thì biết Vệ Đình sớm đã dẫn người canh giữ ở đây. Đừng thấy nàng luôn đấu võ mồm với Vệ Đình, ở thời khắc quan trọng có thể cho đối phương sự tín nhiệm vô điều kiện.
Cho nên mới có hành động xông vào rừng đào.
Nàng biết, Vệ Đình chắc chắn có thể đoạn hậu cho nàng.
"Tiếp theo có kế hoạch gì?" Lãnh Chỉ Nhược hỏi Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu ngẫm nghĩ, nói: "Nhiệm vụ đối phó với đám người kia, cứ giao cho bọn người Vệ Đình đi, chúng ta đi hội hợp với hai vị công chúa.”
Lãnh Chỉ Nhược cũng biết được sự lợi hại của đám người kia, mình quay trở lại e là không giúp được gì, chi bằng an tâm bảo vệ công chúa cùng mấy đứa bé.
Lãnh Chỉ Nhược nhìn rừng chướng khí trước mặt: "Ngươi có thể đi vào không? Ngươi không thể uống thuốc lung tung đúng không?"
"Không thành vấn đề!"
Tô Tiểu Tiểu móc ra một cái mặt nạ phòng độc giống như làm ảo thuật, sau đó đeo lên.
Lãnh Chỉ Nhược: "... Quên mất ngươi có cái này."
"Ngươi vào trước đi, ta sẽ tới sau."
"Được."
Tô Tiểu Tiểu biết nghe lời phải đi vào rừng chướng khí.
Lãnh Chỉ Nhược đi đến khe núi, kiểm tra thi thể của Vô Ưu, xác định nàng ta đã tắt thở, sau đó lại đi giết chết bốn tên thích khách hôn mê bất tỉnh còn lại.
Lúc nàng ấy làm những chuyện này, nội tâm không có dao động chút nào.