Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2349 - Chương 2385: Uy Phong Của Vệ Tu 1

Chương 2385: Uy Phong Của Vệ Tu 1 Chương 2385: Uy Phong Của Vệ Tu 1Chương 2385: Uy Phong Của Vệ Tu 1

Đến lúc này, Phong lão vào rừng đã được một lúc.

"Sao lại lâu như vậy?”

Hạ Hầu Ngạn không hiểu.

Với thực lực của Phong lão, cho dù bắt người trong vạn quân cũng không cần tốn nhiều sức.

Trong rừng chẳng qua chỉ là một đám cung tiễn thủ mà thôi.

Tô Thừa một ngựa đi đầu, thống lĩnh ba ngàn thiết ky đạp bụi mà đến!

Hạ Hầu Ngạn cầm cung nỏ nhảy lên nóc xe, nhắm ngay đầu của Tô Thừa, bắn ra một tiễn!

So với cung tiễn, tốc độ của cung nỏ nhanh hơn, lực sát thương cũng lớn hơn.

Nhưng mũi tên của hắn ta còn chưa bắn xa, thì bị một nam tử giáp đen đột nhiên từ trên trời giáng xuống, một kiếm chém thành hai nửal

Hạ Hầu Ngạn lạnh lùng nhìn đối phương, không chút khách sáo nhắm ngay ngực hắn ta.

Vèol

Lại là một tiễn!

Tô Mạch gân như không nhìn lấy một cái, vung kiếm chém một nhát, mũi tên lần nữa bị chém đôi.

Hạ Hầu Ngạn ý vị thâm trường nheo mắt: "Khi vừa mới nhận được nhiệm vụ ở Đại Chu, ta còn ghét bỏ, dù sao cũng không phải một nước lớn như Tây Tấn, bây giờ cuối cùng mới cảm thấy có chút thú vị."

Bọn người Thanh Nhan bảo vệ xung quanh xe ngựa của Hạ Hầu Ngạn.

Hạ Hầu Ngạn quan sát đại quân dần dần tới gần, ánh mắt lại nhìn khuôn mặt tuấn tú của Tô Mạch, cười nhạt một tiếng: "Vào rừng đào."

Lúc Tô Thừa giết tới, Hạ Hầu Ngạn đã không còn ở đây nữa.

"Tên khốn kiếp, trốn được nhanh như vậy!"

Tô Mạch nói: "Thúc phụ, người phái binh canh giữ nơi này, ra một tên giết một tên."

Tô Thừa hỏi: "Có cần giữ lại người sống không?”

Tô Mạch nhìn lướt qua rừng đào, đáy mắt hiện lên sự hưng phấn của thợ săn: "Không cần, người sống con tự mình đi bắt."

Sau khi Hạ Hầu Ngạn đi vào rừng đào, rất nhanh đã phát giác được cung tiễn thủ mai phục ở chỗ tối.

Vừa rồi sự công kích của mưa tên quá dày đặc, khiến người ta lầm tưởng rằng nơi này có một đại quân đóng trúng. Nhưng hóa ra chỉ có năm muoiten cung tiễn thủ mà thôi.

Khóe môi Hạ Hầu Ngạn con lên: "Tiễn thuật của Đại Chu tiễn thuật, cũng có vài phần đáng xem.

Thanh Nhan nói: "Thuộc hạ đi giết bọn chúng!"

Hạ Hầu Ngạn nói: "Dùng độc là được."

"Thuộc hạ hiểu rồi!"

Thanh Nhan móc ra mấy cái bình sứ, rút nắp bình ra, ném về phía cung tiễn thủ cùng với phích lịch châu.

Cách đó không xa truyên đến một loạt tiếng nổ, ngay sau đó là tiếng kêu thảm đan xen lập đi lập lại.

Hạ Hầu Ngạn hưởng thụ nhắm lại mắt.

Thanh Nhan ném độc xong thì trở vê bên cạnh Hạ Hầu Ngạn.

"Có nhìn thấy Phong lão không?"

Hạ Hầu Ngạn hỏi.

"Không có." Thanh Nhan nói: "Có điều thuộc hạ nhớ, âm thanh lúc đó truyền đến từ phía đông nam, có lẽ Phong lão ở nơi đó."

Hạ Hầu Ngạn nói: "Đi xem xem."

"Vâng!"

Một đoàn người đi tới nơi Phong lão giao thủ với người ta.

Hiện trường một mảnh hỗn độn, đại thụ cũng bị chém đứt mấy cây, trên mặt đất còn có vết máu loang lổ.

Không khó để nhìn ra nơi này từng xảy ra một trận ác đấu đáng sợ.

Hạ Hầu Ngạn không khỏi bồn chồn: "Phong lão... Đánh với người ta thành ra thế này?"

Đối phương có thực lực thế nào!

Thanh Nhan dọc theo vết tích đánh nhau một đường di về phía đông.

Rất nhanh, hắn ta quay trở về: "Tứ gia, hình như bọn họ vào rừng chướng khí rồi!"

Sắc mặt Hạ Hầu Ngạn tram xuống: "Đi!"

Vẫn chưa phân ra thắng bại, chắc hẳn Phong lão đã gặp phải phiền toái rồi.

Hạ Hầu Ngạn hạ lệnh uống tị độc đan, cất bước đi vào rừng chướng khí.

Tô Mạch nhìn bóng lưng của Hạ Hầu Ngạn, đeo mặt nạ lên, đi theo.

Sở dĩ Vệ Tư và Phong trưởng lão lại đổi nơi khác, là bởi vì Vệ Tư không muốn ngộ thương mấy đứa bé. chương 43695. Uy r hong Cua ve iư ¡ Ông ấy dẫn Phong trưởng lão xuyên qua rừng chướng khí, đi đến bên một con suối. "Còn muốn chạy đi đâu?”
Bình Luận (0)
Comment