Chương 2386: Uy Phong Của Vệ Tu 2
Chương 2386: Uy Phong Của Vệ Tu 2Chương 2386: Uy Phong Của Vệ Tu 2
Phong trưởng lão tung người nhảy lên, ngăn cản đường đi của Vệ Tư.
Nơi này cách mấy đứa bé đủ xa rồi... Vệ Tư nâng kiếm chĩa về phía Phong trưởng lão: "Nếu như ta là ngươi, nhất định sẽ hối hận vì theo tới đây."
Phong trưởng lão khinh thường giễu cợt nói: "Khẩu xuất cuồng ngôn, nhận một chiêu của lão phu!"
Hai tay của ông ta nắm chặt cây gậy, nhảy lên, lộn mèo một cái, hung hăng tấn công Vệ Tư!
Vệ Tư không có chút do dự nào, nâng kiếm mà lên, chặn cây gậy của ông ta.
Binh qua gặp nhau, tia lửa tung tóe, hai người đều cảm nhận được nội lực cường đại đến từ đối phương.
Lúc Phong trưởng lão giao thủ với bọn người Vệ Đình, vẫn chưa dùng bản lĩnh thật sự.
Nhưng chỉ đánh một chiêu với Vệ Tư, Phong trưởng lão đã biết rõ bản thân nhất định phải nghiêm túc ứng đối.
Từ khi vừa mới bắt đầu Vệ Tư đã không khinh địch.
Đây là tổ huấn của Vệ gia, cũng là bài học kinh nghiệm rút ra được từ nhiều năm chinh chiến.
Vệ Tư cử động tay trái, một chưởng đánh về phía đối phương.
Phong trưởng lão lập tức quay ngược cây gậy lại, đỡ được đòn tấn công của Vệ Tư.
Nhưng cùng lúc đó, ông ta cũng bị Vệ Tư ép lui mấy bước.
Ông ta thẹn quá hóa giận, thi triển nội lực, lần nữa công kích Vệ Tư.
Chỉ trong chốc lát, hai người đã đánh hơn mười chiêu.
Phong trưởng lão nói: "Từ sau khi tên điên kia rời đảo, đã rất lâu rồi lão phu không được đánh sảng khoái như vậy."
Vệ Tư kiêu ngạo nói: "Được đánh sảng khoái thì có là gì? Lát nữa sẽ cho người chết càng sảng khoái hơn!"
Dứt lời, Vệ Tư một kiếm chém về phía Phong trưởng lão.
Mà lần này, Vệ Tư chém đứt cây gậy của Phong trưởng lão!
Đây là cây gậy mà Phong trưởng lão vừa ý nhất, bỏ ra nhiều tiền tìm Thiên Cơ Các chế tạo!
Động đến ông ta thì được, động đến binh khí của ông ta, tìm chết!
Phong trưởng lão triệt để nổi giận, trong ánh mắt hiện lên sát khí hủy thiên diệt địa: "Vệ Tư, nộp mạng đây!"
Ông ta vứt cây gậy bị chém đứt đi, bay trên không trung, một cước đạp về phía lồng ngực của Vệ Tưi Phong trưởng lão cuồng nộ mạnh như giao long, nhanh như sấm chớp.
Vệ Tư bị ông ta đạp trúng, cả người bay ngược về sau, nặng nề ngã xuống bên cạnh dòng suối, nước suối văng tung toel
Lão già này... Quả thật có mấy phần bản lĩnh.
Cánh tay và lồng ngực của Vệ Tư đều truyền đến đau nhức kịch liệt.
Ông ấy cúi đầu nhìn xuống, áo giáp hoàng kim vậy mà rách ra, cánh tay cũng trật khớp.
Công lực này... Ở trên đảo rốt cuộc có một đám biến thái thế nào?
Vệ Tư đặt lại cánh tay bị trật khớp.
Phong trưởng lão vẫn chưa hết giận, lại thêm ột cước hung hăng đạp về phía Vệ Tư.
Vệ Tư lăn một vòng sang bên cạnh, vươn tay bắt lấy kiếm Thanh Phong đã đánh rơi, lại bị Phong trưởng lão dùng một cái ám khí đánh kiếm Thanh Phong bay xuống nước.
Phong trưởng lão từ trên cao nhìn xuống Vệ Tư đang nằm trên mặt đất, khit mũi coi thường: "Không cử động được đúng không? Có cần thử xem nội lực trong đan điền của ngươi có còn hay không?”
Vệ Tư nhìn ông ta: "Ngươi phong bế nội lực của ta?"
Phong trưởng lão nói: "Không sai, đây là cái giá phải trả cho việc ngươi chém đứt cây gậy của ta, chịu chết đi!"
Ông ta nhấc chân giẫm về phía đầu Vệ Tư, muốn giẫãm cả não của ông ấy ra ngoài!
Ai ngờ được, chân của ông ta mới dam được một nửa, đột nhiên bị một bàn tay nắm chặt.
"Hửm?”"
Ông ta cổ quái nhìn về phía Vệ Tư: "Ngươi vẫn còn sức lực?"
Vệ Tư lạnh lùng nói: "Thứ ta còn, không chỉ là sức lực."
Vừa dứt lời, ông ấy tay không xoay một cái, một chưởng vặn gãy xương chân của Phong trưởng lão!