Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 235 - Chương 238: Vả Mặt 1

Chương 238: Vả Mặt 1 Chương 238: Vả Mặt 1Chương 238: Vả Mặt 1

Tiếp đó là nhìn cái bình hoa này một lúc, trong chốc lát lại nhìn thư pháp và Tranh chữ Phúc kia.

Bởi vì hắn ta không dám tin, lúc chính mình còn sống lại có thể tiến vào học viện!

"Ngươi là Lưu đại ca sao?"

Một cái gã sai vặt lộ ra nụ cười tươi rói mà đi đến.

"A, là ta!" Lưu Bình lập tức trở nên căng thẳng như bị bắt được.

Gã sai vặt bưng một ly trà đi vào: "Lưu đại ca uống trà đi."

Lưu Bình vội vàng nói: "A, không, không cần khách khí như vậy."

Gã sai vặt lộ ra vẻ mặt ôn hòa nói: " Lưu đại ca không cần khách khí với ta mới đúng. Công tử nhà ta nói, bất cứ ai được Tô cô nương đưa đến đều phải đối xử thật tốt, viện trưởng cũng có ý như vậy.'

Lưu Bình vừa mới ngồi xuống, nghe sau khi nghe xong lại bị kinh ngạc đến mức đứng bật dậy: ' Viện, viện trưởng?”

Gã sai vặt cười nói: "Đúng vậy, đây là đình viện của viện trưởng, lúc này hắn đang dạy cho học sinh."

Hai chân của Lưu Bình đột nhiên mềm đi!

Mẹ ơi!

Hắn ta đã tiến vào chỗ ở của viện trưởng rồi!

Gã sai vặt khách khí nói: "Tô cô nương vừa mới nói với ta, sau này Lưu đại ca sẽ đến giao hàng, công tử nhà ta sắp đi Phủ Thành niệm thư, cho nên về chuyện sinh ý thì ngươi tìm ta là được, ta tên Chu Hưng."

"AI"

Lưu Bình nói: "Chu tiểu ca."

Chu Hưng cười nói: "Lưu đại ca, ngươi đừng khách khí như vậy nữa, nếu chẳng may để công tử nhà ta nghe thấy được thì sẽ phạt ta mất. Lưu đại ca ngươi ngồi một lát trước đi, ta sẽ thống kê danh sách."

Chu Hưng đã đi rồi.

Nhưng Tâm tình của Lưu Bình thật lâu cũng không thể bình tĩnh được.

Chuyện Đại Nha có có giao tình với Thẩm công tử, nhưng nghe nói là một chuyện, nhưng tự mình trải nghiệm lại là chuyện khác.

Hắn ta là một người đi kiếm ăn trên đồng, cho dù người ta có là gã sai vặt thì cũng là thân tín của viện trưởng đại nhân, nhưng tại sao lại phải khách sáo với hắn ta như vậy? Chẳng lẽ là vì mặt mũi của Đại Nha sao?

Đại Nha thật lợi hại!

Theo đúng người rồi!...

"Mạch tượng hòa hoãn hữu lực, không nổi cũng không chìm, nhịp đều đặn, sức khỏe của ngươi đang hồi phục rất tốt, không cần uống thêm thuốc gì nữa”.

Tô Tiểu Tiểu rút tay về rồi nói.

Hạng công tử ngồi ở trên ghế, mỉm cười kéo ống tay áo thanh nhã và thanh tú xuống rồi nói với Tô Tiểu Tiểu: "Là do y thuật của Tô cô nương cao minh. Năm nay của Tô cô nương quả nhiên rất tốt."

"Hả?" Tô Tiểu Tiểu không hiểu tại sao hắn ta lại nói như vậy.

Hạng công tử ôn nhuận cười: " Khí sắc không tồi."

Muốn khen ta lớn lên xinh đẹp thì cứ việc nói thẳng là được!

Tô Tiểu Tiểu nhìn chung quanh: "Hả? Tại sao Cảnh Dịch lại ở đây?"

Hạng công tử liếc nhìn từ dư quang nơi khóe mắt về phía, sau đó buồn cười nói:

"Đúng vậy, hắn đã ở đây cả buổi sáng với ta, vừa nghe nói ngươi tới -"

"Biểu cai"

Cảnh Dịch mặt không biểu cảm mà bước vào, sao đó liếc nhìn Tô Tiểu Tiểu đang ngồi cạnh Hạng công tử: "Tô cô nương."

"Chà, Cảnh Dịch, công tử cao lên rồi!" Tô Tiểu Tiểu mắt sắc mà nhận ra sự thay đổi của hắn 1a.

Ánh mắt của Cảnh Dịch chớp động.

"Trước đây ngươi chỉ đến đây thôi."

Tô Tiểu Tiểu chỉ vào một hoa văn nhỏ trên khung cửa nói:

"Bây giờ có chút mạo hiểm."

Hạng công tử mỉm cười nói: "Tô cô nương đối với Cảnh Dịch thật tinh ý."

Rõ ràng là Tô Tiểu Tiểu đã thành thân, theo lý mà nói thì bọn họ nên gọi một tiếng Tô tiểu nương tử, nhưng Tô Tiểu Tiểu vẫn luôn lấy thân phận là nàng nương gia để đi lại ở bên ngoài, cho nên bọn họ cũng không sửa miệng luôn.

Tô Tiểu Tiểu nói: " Ta cũng có một vị đệ đệ cũng tâm tuổi này."
Bình Luận (0)
Comment