Chương 2419: Bách Hoa Cung Hiện Thân 2
Chương 2419: Bách Hoa Cung Hiện Thân 2Chương 2419: Bách Hoa Cung Hiện Thân 2
Tô Tiểu Tiểu nói với Thánh Nữ: "Ngươi đừng dọa nó."
Thánh Nữ: "Ừ”
Mấy người bọn họ ngồi lên xe ngựa xuất hành.
Sau khi đi đến đường chính, Tô Tiểu Tiểu mới phát hiện Phong Đô Thành vô cùng phồn hoa náo nhiệt.
Những cửa hàng hai bên và những gánh hàng rong bên đường làm ăn không tệ.
Mặc dù giang hồ môn phái nhiều, giang hồ hiệp khí nặng, nhưng trên đường cái gây han gây chuyện là trọng tội, cho nên trên đường cũng coi như thái bình.
"Chúng ta đi mua y phục cho bảo bảo trước đi!"
Tiêu Như Yên đề nghị.
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Được."
Tiêu Như Yên bảo phu xe lái xe ngựa đến hiệu vải lớn nhất trong Phong Đô Thành.
"Ngay cả thành chủ phu nhân cũng là khách quen của nơi này."
Tiêu Như Yên lôi Nhiếp Tiểu Trúc bò nửa thân người ra ngoài cửa sổ xuống.
Tô Tiểu Tiểu đỡ Nhiếp Tiểu Trúc: 'Không phải thành chủ không có phu nhân sao?"
Tiêu Như Yên hỏi: "Ể? Ngươi biết?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ta có nghe nói một chút vê chuyện ở Phong Đô Thành."
Tiêu Như Yên không hỏi nàng nghe ngóng được ở đâu: "Vốn dĩ là không có, chỉ là Như phu nhân mang thai sắp lâm bồn rồi, chờ sinh hạ con trai, thì sẽ được phù chính."
Nếu nói như vậy, thành chủ sắp có con trai ruột rồi?
Vị Như phu nhân này từ sau khi sinh hạ con gái, thì đã nhiều năm chưa từng mang thai.
Từ khi con nuôi của thành chủ ra ngoài làm việc, đúng lúc bà ta lại mang thai trùng hợp như vậy.
Đợi đến khi mấy đứa con nuôi trở vê, ván đã đóng thuyền, con cũng sắp sinh luôn rồi.
Tô Tiểu Tiểu không thể không bội phục thủ đoạn của vị Như phu nhân này.
Thảo nào năm đó có thể châm ngòi ly gián quan hệ của cung chủ Bách Hoa Cung và thành chủ.
"Vị đó chính là Như phu nhân."
Tiêu Như Yên vén rèm xe lên, chỉ ra bên ngoài nói với Tô Tiểu Tiểu.
Đáng tiếc Như phu nhân vừa đi ra từ cửa hàng đã lên xe ngựa, Tô Tiểu Tiểu chỉ nhìn thấy một cái bụng bầu nhô lên cao. Đi vào cửa hàng, Tiêu Như Yên còn hưng phấn hơn Tô Tiểu Tiểu.
Nàng ấy những bộ y phục nhỏ đáng yêu kia, kích động đến nỗi đôi mắt sắp phát ra ánh sáng màu xanh.
Tốt tốt tốt, rất muốn sinh thêm một đứal
Lại nhìn Nhiếp Tiểu Trúc đang ngồi xổm dưới đất móc kiến, mặt tối sầm, mắt trợn trắng lên.
Không sinh nữa.
Tiêu Như Yên cũng là khách quen của cửa hàng, ra tay hào phóng, ông chủ vừa tiến Như phu nhân đi, thì đích thân đến tiếp đãi nàng ấy.
"Vị này là 一一"
Ông chủ nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu bên cạnh Tiêu Như Yên.
Tô Tiểu Tiểu không dịch dung, dung mạo chân thật kinh động như gặp thiên nhân, còn xinh đẹp hơn thiên kim của thành chủ phủ, khiến ông chủ không khỏi nhìn thêm một cái.
Tiêu Như Yên cười nói: "Nàng ấy là bằng hữu của ta, nhà chồng họ Vệ."
Ông chủ vội vàng khách sáo nói: "Thì ra là Vệ phu nhân, thất kính thất kính, mời lên lầu!"
Một đoàn người lên sương phòng trên lầu.
Trong hiệu vải này y phục đủ kiểu đủ loại, ông chủ hỏi Tô Tiểu Tiểu có phải cũng muốn xem y phục may sẵn hay không.
Tiêu Như Yên không biết nữ công, trong nhà cũng không có tú nương, y phục đều là do tiệm vải trực tiếp may luôn.
"Y phục may sẵn." Tô Tiểu Tiểu nói.
Ông chủ đi xuống dưới lầu lấy y phục lên, có y phục của người lớn, cũng có y phục của trẻ con.
Tiêu Như Yên nói là mua y phục cho em bé trước, lúc chọn lại chọn cho Tô Tiểu Tiểu trước.
"Ngày mai sau khi kích cỡ được sửa xong bọn ta sẽ tới lấy."
Ngoài cửa truyền đến giọng nói trong trẻo dễ nghe của nữ tử.
Tiêu Như Yên quay đầu nhìn lại: "Bọn họ cũng tới đây?"
Tô Tiểu Tiểu cổ quái hỏi: "Bọn họ là ai?"