Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2390 - Chuong 2426: Uy Nghiem Cua Cung Chu 3

Chuong 2426: Uy Nghiem Cua Cung Chu 3 Chuong 2426: Uy Nghiem Cua Cung Chu 3Chuong 2426: Uy Nghiem Cua Cung Chu 3

Cung chủ: Xác định không phải bị các ngươi làm choáng váng rồi chứ?

Cung chủ đặt hành lý lên bàn và mở ra.

Ba đứa nhỏ lại gần.

"Trống đồng của Tiểu Phủi"

"Nhị Phúc của Tiểu Phủi"

"Kèn xô na của Tiểu Phủ!"

"Trống hoa của tal" Nhị Hổ nói: "Trống đồng là của Đại Hổ."

"Các con còn biết chơi nhạc cụ a?" Cung chủ có chút kinh ngạc.

Xem ra ba đứa trẻ không chỉ biết nghịch ngợm, mà còn có tài năng thực sự.

"Đúng vậy!" Tiểu Hổ nói: "Người có muốn nghe Hàm Mặc không?"

"Cái gì cũng được!" Cung chủ nói.

Ba đứa nhỏ bắt đầu biểu diễn.

Trống đồng gõ lên, trống hoa đánh lên, kèn xô na thổi lên, đầu lắc lư!

Âm!

Một luồng khí hổ hét thẳng vào đỉnh đầu cung chủ, bà suýt nữa đã bị đưa đi tại chỗ!

Bên kia, Thánh Nữ đã trở vê Nhiếp gia.

Lúc này trời đã tối.

Tiêu Như Yên kéo Nhiếp Tiểu Trúc về phòng tắm rửa.

Tô Tiểu Tiểu và Hạnh Nhi ngồi trong phòng sắp xếp quần áo mua vê.

Thánh Nữ đẩy cửa bước vào.

Hạnh Nhi thở phào nhẹ nhõm: "Cuối cùng ngươi cũng về, chờ ngươi cả ngày rồi."

Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Đi Bách Hoa Cung rồi sao?"

Thánh Nữ tháo mặt nạ xuống: "Đi rồi."

Tô Tiểu Tiểu nói: "Có gặp Đại Hổ không?"

Thánh Nữ: "Không có, ta vừa vào đã bị phát hiện, có một người phụ nữ rất lợi hại, ta đánh không lại bà ta."

Tô Tiểu Tiểu trầm ngâm nói: "Ngay cả ngươi cũng đánh không lại... ngươi không bị thương chứ?"

Thánh Nữ: “Không có, ta đã gặp Lăng Vân.'

Tô Tiểu Tiểu lại chấn động: 'Lăng Vân đã trở vê Bách Hoa Cung rồi sao?" Hạnh Nhi phấn khích nói: "Tiểu thư, nếu Lăng công tử ở đó, có phải Đại Hổ Nhị Hổ Tiểu Hổ cũng ở đó không?”

Tô Tiểu Tiểu gật đầu: "Da phần là vậy, phải nghĩ cách đến Bách Hoa Cung một chuyến."

Tô Tiểu Tiểu một mình ở lại trong phòng suy nghĩ.

Hạnh Nhi ra sân thu quần áo.

Thánh Nữ không biết đi đâu rồi.

Đôi khi nàng ta sẽ ngồi trên mái nhà ngẩn người, Tô Tiểu Tiểu không để tâm.

Nào ngờ sắp đến giờ ăn tối, Ngọc Như hấp tấp chạy tới: "Hạnh Hạnh Hạnh Nhi tỷ tỷ! Ngươi ra ngoài một chút! Hình như có chuyện rồi!"

Hạnh Nhi gấp lại một nửa số quần áo, đi ra ngoài hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

Ngọc Như nói nhỏ.

Hạnh Nhi lập tức quay về phòng: "Tiểu thư, Thánh Nữ và bà bà đánh nhau rồi!"

Thật đúng là sóng sau xô sóng trước, Thánh Nữ sao lại đánh nhau với bà bà chứ?

Tô Tiểu Tiểu không dám chậm trễ, lập tức đến viện tử của bà bà.

Bên kia, Tiêu Như Yên vừa tắm rửa cho Nhiếp Tiểu Trúc xong cũng nhận được tin.

Một giây trước Tiêu mỹ nhân vẫn còn nhẹ nhàng lau cho con trai, một giây sau đã ném khăn lên đầu bé: "Tự lau đi!"

Nhiếp Tiểu Trúc đột nhiên trải qua hai thái cực: “..."

Tiêu Như Yên thậm chí còn sử dụng khinh công, đến bắc viện cùng lúc với Tô Tiểu Tiểu.

Thánh Nữ và một bà lão tóc bạc trắng đang đánh nhau không thể tách rời.

Trên đường đến, Tô Tiểu Tiểu còn lo lắng với thân thủ của Thánh Nữ, chỉ cần không kiểm soát được sức mạnh một chút là có thể gây ra án mạng.

Nhưng đến nơi mới phát hiện, bà lão trước mắt là một cao thủi

Không chỉ nội lực thâm hậu, thân pháp cũng cực kỳ kỳ lạ.

Tiêu Như Yên xông lên tách hai người ra: "Mẹ! Đừng đánh nữa! Người một nhà!"

Tô Tiểu Tiểu: "Trình Tâm, dừng tay!"

Thánh Nữ dừng tay.

Tiêu Như Yên cũng ôm lấy mẹ chồng của mình: "Mey

Bà bà liếc nhìn Thánh Nữ, lại nhìn Tô Tiểu Tiểu: "Nàng ta là người của con?"

"Đúng vậy." Tô Tiểu Tiểu hành lễ như một bậc hậu bối: "Tại hạ Tần Tô, bái kiến bà bà."

Mọi người trong phủ đều gọi bà là bà bà, Tô Tiểu Tiểu cũng theo đó gọi như vậy.

Tiêu Như Yên kéo lấy cánh tay của mẹ chồng, cười nũng nịu nói: "Mẹ, đây chính là người mà hương <4<9> con nói với mẹ, bạn của Tiểu Trúc."
Bình Luận (0)
Comment