Chương 247: Treo Lên Đánh 1
Chương 247: Treo Lên Đánh 1Chương 247: Treo Lên Đánh 1
"Cha, đưa cái này cho con." Tô Tiểu Tiểu chỉ vào cá ná đeo bên hông của ông ấy rồi nói.
Đây là ná của Tiểu Hổ, cũng là cái ná mà ba đứa trẻ đi kéo, Tiểu Hổ vừa kéo cái ná vừa chơi ná, bởi vì không tập trung kéo cái hôi thối, nên bị Lão Lão cha Tô tịch thu.
Lúc ra cửa đã manh luôn theo bên mình mà không hề nhận ra.
"Được, con cầm lấy mà chơi." Lão cha Tô đưa ná cho Tô Hiểu Hiểu.
Lão cha Tô đã giải cứu Tô Nhị Cẩu ra trước, nhưng Tô Nhị Cẩu không có được đãi ngộ ngồi một bên chơi ná giống như thế.
Lão cha Tô nói: "Con đánh một nửa, còn lại giao cho cha."
Tô Nhị Cau ngơ ngác nói: "Cha, sao lại gọi là một nửa?”
Lão cha Tô chỉ vào tên lưu manh đang nửa quỳ trên mặt đất: "Tên đó bị thương ở đầu gối, hành động không tiện, chỉ có thể tính là một nửa!"
Tô Nhị Cẩu: "Ồ”"
Hai cha con lấy hai chọi năm.
Bởi vì Tô Thừa không có thực sự tìm người bái sư tập võ, mà tất cả đều là do bản thân tự mình nghĩ ra, cho nên các chiêu thức rất phức tạp và thắng ở thực dụng.
Tô Nhị Cẩu kế thừa phong cách chiến đấu của cha mình, cũng không hề chơi ba cái thứ hoa hòe lòe loẹt nhưng lại có những cú đấm rất chắc chắn.
Một tên lưu manh lặng yên không một tiếng động mà tiếp cận Tô Nhị Cẩu từ phía sau, Tô Nhị Cẩu giam lên mu bàn chân của hắn, sau đó nắm lấy cổ tay, quăng ngã qua vai và ném ngã xuống đất!
Lão cha Tô lại lên tiếng khen thưởng: "Chiêu vừa rồi của con gọi là gì vậy?"
Tô Nhị Cau nói: "Là tỷ phu dạy, cho nên con cũng không biết gọi là gì!"
Chà, con rể thực sự rất có năng lực!
Trở về lại cho con rể thêm cái đùi gà vậy!
"Ngao ô... Lão cha Tô bị đá vào mồng.
Tô Tiểu Tiểu đỡ trán: A cha đừng phân tâm nữa! Mọi người đang đánh nhau với người ta đó!
Những người bị Tô Tiểu Tiểu đánh ngã xuống đất đã lấy lại sức lực và bắt đầu đảm đương vai trò làm những kẻ gây rối*.
(Nguyên văn là lấy gậy thọc cứt)
Bọn họ đánh không lại, nhưng bọn họ cũng có thể dây dưa với hai cha con nhà này, từ đó ngăn cản họ phát huy sức mạnh tối đa. Tô Tiểu Tiểu ước lượng chiếc ná ở trong tay, sau đó nhặt một viên sỏi ở trên mặt đất lên và hưu một phát bắn ra ngoài!
Nhưng do không quen tay, mà cái này cũng không thể dùng tay không thuận được.
Học y là một nỗ lực không ngừng nhưng thiên phú về thể lực và tài năng bắn súng của nàng là sinh ra đã có sẵn, như thể đã khắc sâu vào sóng điện não của nàng vậy.
Nàng đánh chính xác từng cú đánh, dù ở góc độ khó đến đâu, nàng cũng không bao giờ bắn trượt!
Bởi vì mấy tên mấy tên lưu manh này vừa đứng dậy đã bị đánh tê chân, cho nên bây giờ không dám lại thể hiện nữa.
Thấy người mà mình mang tới đây dần dần rơi vào thế hạ phong, tên nam tử mặt sẹo đó cũng gia nhập vào hàng ngũ đánh nhau.
Nhưng một người có thể làm nhiều tiểu đệ tin phục như vậy, chứng tỏ tên nam tử mặt sẹo đó thật đúng là có vài phần bản lĩnh.
Cho nên hắn đã khiến cho Tô Thừa cảm thấy khó giải quyết.
Hơn nữa, hắn cũng đã chú ý tới Tô Hiểu Hiểu ở một bên đang đánh lén, chính vì thế mà hắn cực kỳ xảo quyệt mà đem bản thân khóa tại vị trí ở giữa Tô Thừa và Tô Nhĩ Cẩu, từ đó không cho Tô Hiểu Hiểu có cơ hội dùng ná đánh hắn.
Sau một hồi đánh nhau, Tô Nhị Cẩu và Lão cha Tô đều bị ăn mấy cái cú đấm, còn tên nam tử mặt sẹo đó thì nhận nhiều hơn.
Nhưng vào lúc này, tên nam tử mặt sẹo đó đã phát hiện ra chỗ sơ hở của Lão cha Tô.