Chương 246: Bị Đánh 3
Chương 246: Bị Đánh 3Chương 246: Bị Đánh 3
Nam tử mặt sẹo cuối cùng cũng cử động, hắn làm một động tác thủ thế, năm người ở phía sau cũng lắc mình một cái mà lên
Đôi mắt của Tô Tiểu Tiểu lóe lên!
Tốc độ nhanh quái
Đây không phải là cái đám lưu manh bình thường, đây chính là cái đám hộ viện thực sự của một nhà quyền quý!
Nếu như nói Tôn chưởng quầy chỉ vì để giữ thể diện mà mang mấy tên côn đồ đến hù dọa nàng và Tô Nhĩ Cẩu, thì cái tên họ Hà này thực sự muốn dạy cho tỷ đệ hai người một bài học!
Thực ra thì mấy người cũng nhìn ra Tô Tiểu Tiểu đánh nhau giỏi hơn Tô Nhị Cẩu, cho nên bọn họ trao đổi ánh mắt với nhau rồi hiểu ý mà tụ tập xung quanh Tô Tiểu Tiểu.
"Tránh xa tỷ của ta ra một chút! Không được chạm vào tỷ của taI"
Tô Nhị Cẩu nhìn thấy thế thì cảm thấy vô cùng tức giận, cuối cùng hắn đấm cho Mắt tam giác một đấm rồi đứng dậy lao về phía mấy người.
Tuy nhiên, cậu ta còn chưa kịp đến gần thì một tên lưu manh ở trong đó đã bắt được cánh tay của cậu ta.
Đối phương bắt chéo hai tay của cậu ra phía sau lưng, khiến cho cả người của cậu ta ngã xuống mặt đất, đồng thời một đầu gối ép vào sau lưng.
Tư thế này đã hạn chế toàn bộ sức mạnh của Tô Nhị Cẩu, khiến anh không thể chống cự được nữa.
Ánh mắt của Tô Tiểu Tiểu tối sầm lại: " Nhị cẩu!"
Trong năm người, một người đi chế phục Tô Nhị Cẩu, bốn người còn lại bao vây lấy nàng.
Nam tử mặt sẹo đi tới bên người Tô Nhị Cẩu, dùng một chân giẫm lên cổ tay phải của Tô Nhị Cẩu: "Nha đầu, thúc thủ chịu trói, bằng không ta sẽ dẫm nát tay của hắn!"
Chân của hắn bắt đầu dùng lực, khiến Tô Nhị Cẩu lộ ra vẻ mặt thống khổ.
"Cút!" Tô Tiểu Tiểu không chịu uy hiếp, nàng dứt khoát chộp lấy chiếc sọt ở phía sau lưng của mình và ném chiếc sọt vào người phía trước!
Nam tử mặt sẹo đột nhiên giơ chân lên.
Tô Tiểu Tiểu sử dụng một tốc độ khó có thể tưởng tượng được, giống như một nòng súng nhỏ mà lao về phía tên nam tử mặt sẹo đó.
Nam tử mặt sẹo bị đánh văng đi không thương tiếc, còn bản thân Tô Tiểu Tiểu cũng ngã mạnh xuống đến đầu óc đều ongl
Một tên lưu manh lấy một cây gậy ở trên mặt đất lên và đánh mạnh vào sau đầu của Tô Tiểu Tieul
Tô Nhị Cau đột nhiên biến sắc: "Tỷ..."
Vào thời điểm nghìn cân treo sợi tóc hết sức, một cây chày cán bột xuyên qua không trung mà bay tới, sau đó hưu một cái đập trúng vào đầu gối sau của tên lưu manh này.
Tên lưu manh này kêu lên một tiếng rồi quỳ xuống đất, đánh rơi cây gậy trên tay.
Là Tô Thừal
Ông ấy đang cầm một con dao giết heo, bộ dạng đó trông rất dữ tợn!
"Ức hiếp khuê nữ của Tô Thừal Tất cả các ngươi đều phải chết!"
Nam tử mặt sẹo cau mày.
Nam nhân đó từ đâu đến vậy?
Mới vừa rồi thứ mà hắn ném ra là một cái chày cán bột sao? Mặc dù chúng cách xa nhau như vậy nhưng có thể đanh rất chính xác!
Người biết võ?
Thứ mà hắn đang cầm ở trong tay là dao giết heo sao? Đây mẹ nó là loại binh khí gì vậy?
Lão Lão cha Tô đã đến, khiến Tô Nhĩ Cẩu ngao ngao hét lên: "Cha cha! Cha tới rồi!!"
Tô Thừa đi ngang qua nhi tử mình.
Còn tên lưu manh đang đè lên người của Tô Nhị Cẩu: Xin chào?
Tô Thừa đỡ khuê nữ mập béo đang ngã ở trên mặt đất lên, sắc mặt của ông ấy cũng lập tức thay đổi thành sủng nịch, hỏi: "Nha đầu, con không sao chứ?"
Mọi người trợn mắt há hốc mồm: Thế còn tư thế dùng dao chém người của ngươi đâu!?
Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh nói: 'Không sao."
Lão Lão cha Tô lộ ra dáng vẻ uy vũ và khí phách mà nói:"Con cứ nằm ở nơi một bên nghỉ ngơi đi, để cha tới xử lý cái đám món lòng này!"