Chương 245: Bị Đánh 2
Chương 245: Bị Đánh 2Chương 245: Bị Đánh 2
Tất cả bọn côn đồ đều sửng sốt, đây có phải là điều mà một con nha đầu có thể nói sao? Ngươi mẹ nó thật không phải là một tên nam nhân?
Tô Nhị Cẩu giơ ngón tay cái lên với thân tỷ nhà mình: " Tỷ! Chửi giỏi lắm!"
Sắc mặt của nam tử mặt sẹo trở nên cực kỳ khó coi.
Còn tiểu đệ mắt tam giác ở bên cạnh lại lạnh giọng quát lớn: "Ngươi mắng ai là đồ túng trứng đấy? Tin lão tử đánh chết ngươi không?”
Tô Nhị Cẩu chống tay lên eo nhỏ: "Tới đi! Có bản lĩnh thì ngươi tới đánh đi! Tiểu gia ta chờ đây! hông tới là tôn tử!"
"Ngươi!" Mắt tam giác tức điên.
Nam tử mặt sẹo lại giơ tay ngăn cản hắn lao tới, sau đó nói với Tô Tiểu Tiểu: "Nha đầu, tuổi còn nhỏ mà đi khắp nơi gây thù chuốc oán như vậy thì không tốt đâu. Đắc tội với người không nên đắc tội, trong lòng hiểu rõ đúng không?”
Mắt tam giác nói: " "Đại ca, nói những điều vô nghĩa với họ như vậy làm gì! Để ta đi dạy cho bọn họ một bài học! Cho bọn họ biết thế nào là lễ đội"
Nam tử mặt sẹo nói tiếp: "Chỉ cần các người đồng ý từ giờ trở đi sẽ không đi buôn bán ở trấn trên nữa và quỳ lạy ta vài cái, có lẽ ta có thể cân nhắc xuống tay nhẹ một chút."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Đừng nói nhảm, muốn di lên liền đi. Nói khoác mà không thực hiện này thứ cho ta không phụng bồi!"
Tô Nhị Cẩu lớn tiếng nói: "Đúng vậy! Muốn đánh thì đánh! Luyên thuyên như nữ nhân, có còn là nam nhân nữa không?”
" Ngươi con mẹ nó mắng ai là nữ nhân đấy?"
Mắt tam giác hoàn toàn bị chọc giận, thậm chí còn không đợi đại ca nhà mình lên tiếng, hắn đã giơ nắm đấm mà vung về phía Tô Nhị Cẩu.
Mặc dù Tô Nhị Cẩu tuổi còn nhỏ, nhưng tốc độ phản ứng của cậu ta lại không hề chậm.
Cậu ta chờ đối phương tới gần rồi cúi người xuống tránh thoát nắm đấm của đối phương, đồng thời chính mình cũng ra quyền mà đấm thật mạnh vào bụng của đối phương!
Mắt tam giác bị đánh cho lui về phía sau mấy bước!
"Tiểu tử!"
Hắn che lại cái bụng đau nhức của mình, vừa kinh ngạc vừa tức giận mà nhìn nhìn Tô Nhị Cẩu,' Tiểu tử thúi! Là do ngươi tìm chết!"
Nam tử mặt sẹo cũng nhìn thấy Tô Nhị Cẩu đã không còn là đèn cạn dầu: "Các ngươi cũng lên đi.” Một đám tên lưu manh từng giao thủ với Tô Nhị Cẩu đã tụ tập lại với nhau và định lặp lại thủ đoạn tương tự như lần trước, dùng cơ thể của mình làm bao cát để ghim Tô Nhị Cẩu xuống đất.
Tô Tiểu Tiểu đã sớm có phòng bị mà giơ đôi chân nhỏ mập mạp của mình lên và đá văng tên lưu manh đang lao tới ở trước mặt!
Sau đó nàng lại giơ nắm đấm mum mĩm của mình lên, một quyền rồi một quyền về phía đó.
Dù sao nàng cũng không phải là một tiểu thiếu niên mảnh khảnh như Tô Nhị Cẩu, cho nên nắm đấm mũm mim của nàng rất mạnh mẽ.
"Con mẹ nói"
Răng của một tên lưu manh nhỏ bị bay ral
"Nôn..."
Còn một tên lưu manh khác đã bị đánh đến mật túi của mình cũng muốn bay ra...
"Tỷ! Đáng đánh!"
Trong khi Tô Nhị Cẩu vừa giao thủ với người vừa không quên khen khen ngợi thân tỷ nhà mình, có thể nói cậu ta là một tên đệ khống.
Tỷ đệ hai người đánh cho đám lưu manh trở tay không kịp, nhưng đây mới chỉ là làn sóng lưu manh đầu tiên, tên nam tử mặt sẹo đó và năm người còn lại vẫn chưa ra tay.
Tô Tiểu Tiểu có thể cảm nhận rõ được hô hấp của bọn họ khác với mấy tên lưu manh còn lại.
Bọn họ là những người biết võ thực sự!
"Đại ca..." Mắt tam giác bị Tô Nhị Cau cưỡi ở trên mặt đất, một quyền rồi một quyền, đánh đến mức không thể nhận ra.