Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2509 - Chương 2545: San Băng Liên Minh Sát Thủ. 2

Chương 2545: San Băng Liên Minh Sát Thủ. 2 Chương 2545: San Băng Liên Minh Sát Thủ. 2Chương 2545: San Băng Liên Minh Sát Thủ. 2

Sao ngài không nói với ta "Nói có lý" chứ?

Vệ ba tuổi ấm ức khóc hu hu, không muốn nói chuyện.

Vệ Đình hừ, nói: "Nói thì dễ, chúng ta chưa đến liên minh sát thủ, sao có thể biết được người đang bị giam giữ ở nơi nào?"

Lăng Vân nói: "Ngươi chưa đi đến nhưng có người đã đi."

Vệ Đình ngẩn người: "Cung chủ nương nương?"

Lăng Vân: "Quỷ bà bà."

Lúc chạng vạng.

Một chiếc xe ngựa đứng ở cửa Niếp gia.

"Đã nói nàng đừng di rồi mà."

"Không có việc gì, mau xuống đi."

Vệ Đình bất đắc dĩ thở dài, đi xuống xe ngựa, lại đỡ Tô Tiểu Tiểu xuống dưới.

Bên trong cánh, người hầu nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu, con ngươi sáng người: "Vệ phu nhân tới rồi! A, vị này là-"

Tô Tiểu Tiểu cười: "Tướng công của ta."

"Tiểu Tiểu!"

Tiêu Như Yên vừa tới nơi đón Nhiếp Tiểu Trúc về ăn cơm, chợt nghe tới động tĩnh bên này.

Nàng ta vui sướng đi tới.

Tô Tiểu Tiểu được Vệ Đình quấn kín mít, chỉ lộ ra một cái đầu, dáng vẻ có chút buồn cười đáng yêu.

Tiêu Như Yên sờ đầu nàng, bỗng nhiên xụ mặt xuống: "Không phải đang ở cữ sao? Ai có muội ra khỏi cửa đó."

Vệ Đình ngượng ngùng, chắp tay chào: "Nhiếp phu nhân."

Tô Tiểu Tiểu cười: "Tiêu tỷ tỷ, là muội tự mình đi ra đó."

Mấy ngày nay Tô Như Yên đều bận rộn chuyện ở dược viên, không ra ngoài được, tạm thời còn không biết Bách Hoa Cung bị bảy đại phái vây công.

Tô Tiểu Tiểu cũng không đề cập tới.

Tiêu Như yên kéo tay Tô Tiểu Tiểu qua, nhiệt độ ấm áp làm sắc mặt nàng ta tươi lên: "Các muội nóng lòng đến Nhiếp gia là có chuyện tìm bà bà phải không?"

Tô Tiểu Tiểu gật đầu. Tiêu Như Yên nhẹ giọng: “Các ngươi đi theo ta.

Nhiếp Tiểu Trúc lạch bạch chạy tới, nói vọng theo sau Tô Tiểu Tiểu và Vệ Đình.

"Đại Hổ và Tiểu Hổ đâu ạ?"

Nhóc hỏi.

Tô Tiểu Tiểu cười sờ đầu nó: "Hôm nay bọn chúng không đến, mai đến Bách Hoa Cung tìm bọn họ chơi sau, có được không?”

Nhiếp Tiểu Trúc: "Dạ."

Sau đó không rời đi mà tiếp tục nhìn ra ngoài.

Mãi cho đến khi Thánh Nữ xuất hiện, tóc gáy nhóc dựng một trận rồi bỏ chạy không dấu vất.

Tiêu Như Yên dẫn hai người đến viện của bà bà.

Tô Tiểu Tiểu là khách quen trong nhà, Vệ Đình là lần đầu đến thăm.

Tiêu Như Yên sợ bà bà của mình phát hỏa, chuẩn bị tốt tinh thần bị mắng, nào biết bà bà bảo nàng ta bồi Nhiếp Tiểu Trúc ăn cơm trước.

Sau khi rời khỏi, Vệ Đình dâng lễ gặp mặt - là mười gốc dâu và hai mươi quả trắng phượng hoàng.

"Vệ Đình bái kiến bà bà."

Nhiếp Kim Phụng không mặn không nhạt đáp: "Ngồi đi."

Vệ Đình đỡ Tô Tiểu Tiểu ngồi xuống ghế đối diện.

Nhiếp Kim Phụng nói thẳng: "Ngươi đến muốn ta báo đáp ân tình?"

Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Đúng là không thể giấu bà bà được gì mà."

Nhiếp Kim Phụng nói: 'Là bảo ta giúp các ngươi đánh bảy đại phái, hay muốn ta giúp các ngươi đối phó với Thiên Ngọc Đường?”

Tô Tiểu Tiểu ngẩn ra: "Bà bà... người biết hết mọi chuyện sao?"

Nhiếp Kim Phụng nói: 'Một bà lão cô đơn như ta, chỉ sợ không giúp được ngươi chuyện này."

Tô Tiểu Tiểu cười, nói: "Không, không, không, chỉ là một chuyện nhỏ thôi!"

Nhiếp Kim Phụng ra vẻ không tin nhìn nàng.

Tô Tiểu Tiểu so so ngón tay: "Được rồi, có chút lớn. Là vậy nè, hai ca ca của ta bị liên minh sát thủ bắt rồi."

Nhiếp Kim Phụng nhíu mày: "Sao lại hai ca ca?"

Tô Tiểu Tiểu: "Một người là biểu ca của ta, một người là Lục ca."

Nhiếp Kim Phụng chan chờ một lát, nghiêm túc nói: "Ngươi muốn ta ra mặt cứu người?"

Tô Tiểu Tiểu nháy mắt: "Có thể cứu được không?" "Cứu không được." Nhiếp Kim Phụng nói thẳng: "Tuy minh chủ của liên minh sát thủ từng gọi ta một tiếng sư nương, nhưng ta đã sớm không lui tới liên minh sát thủ. Huống chi, Ngọc Diện La Sát là đệ tử thân truyền của Giang Quan Triều, hắn ta xử lý thế nào là chuyện riêng của hắn, ngay cả ta cũng không có quyền can thiệp."
Bình Luận (0)
Comment