Chương 2544: San Bằng Liên Minh Sát Thủ. 1
Chương 2544: San Bằng Liên Minh Sát Thủ. 1Chương 2544: San Bằng Liên Minh Sát Thủ. 1
“Huyên nhi—"
Đào thị bật dậy từ trong cơn ác mộng.
Tô Uyên bị kinh động, cũng ngồi dậy theo, an ủi vỗ lưng thê tử: "Lại gặp ác mộng sao?”
Đào thị lo lắng: "Tướng công, mấy ngày nay ta cũng không biết sao lại luôn mơ thấy Huyên nhi sống không tốt, ta lo quá.”
Tô Uyên trấn an: "Lão tứ đi học ở Thanh Châu, Thẩm viện trưởng sẽ trông coi giúp, sẽ không có chuyện gì đâu. Chỉ là do nàng quá nhớ nó thôi...Lão Ngũ cả ngày không ở nhà cũng không thấy nàng lo lắng đến vậy."
Đào thị khoát tay: "Lão Ngũ không giống vậy, nó có võ công phòng thân, còn lão Tứ là một thư sinh yếu ớt, nhỡ đâu bị người ta ức hiếp thì sao..."
Tô Uyên nở nụ cười: "Cái địa phương Thanh Châu đó ai có lá gan ức hiếp con trai nàng? Nếu nàng thật sự không yên lòng thì chờ trời sáng, ta sẽ bảo lão Nhị, lão Tam đến Thanh Châu một chuyết, đưa lão Tứ trở về."
Đào thị chậm rãi gật đầu: "Đưa nó về đi, ta nhớ nó rồi."
Tô Uyên dỗ thê tử ngủ rồi lại nằm xuống giường, cuối cùng lại không ngủ được.
"Phụ thân, nếu con trai không thể quay trở về, xin hãy tha thứ cho đứa con bất hiếu."
Hình ảnh Tô Huyên quỳ gối từ biệt hiện lên trong đầu trong ta.
Cổ họng Tô Uyên trướng đau, đáy mắt dâng lên nước mắt.
Vệ Đình và Vệ Tư bàn bạc nghĩ kế cứu viện Tô Huyên và Vệ Lục Lang.
Tô Huyên phản bội liên minh sát thủ, kết cục của hắn đã định.
Còn liên minh sát thủ đã từng giao dịch với vua Nam Cương, từng bắt Vệ Tư.
Vệ Tư và liên minh sát thủ không đội trời chung, hiện giờ Vệ Lục lang đã ở trong tay bọn họ, sợ là cũng không dễ dàng chạy thoát.
Vệ Tư nắm chặt nắm đấm, con ngươi hiện lên sát khí.
"Đêm nay ta lên đường, đến xem liên minh sát thủ."
Vệ Đình nói: "Phụ thân, con cảm thấy liên minh sất thủ lớn như vậy, chắc chắn địa lao cũng không chỉ có một gian, vẫn là chờ sau khi biết cụ thể vị trí địa lao ở đâu rồi tính tiếp."
Vệ Tư trừng mắt lườm hắn một cái, giận dữ nói: "Trì hoãn thêm một ngày, Tô Huyên và Lục ca của ngươi càng thêm nguy hiểm!"
"Vệ đại tướng quân." Mãi cho Lăng Vân đi đến.
Vệ Tư quay đầu lại: "Lăng công tử."
Cho đến khi Lăng Vân đi vào, cúi đầu làm lễ vãn bối: "Vệ đại tướng quân, ngài gọi ta một tiếng Lăng Vân là được rồi."
Vệ Tư vội nói: 'Không được, Lăng công tử là ân nhân cứu mạng của Vệ mỗ."
Lăng Vân khách khí nói: Vệ đại tướng quân nói như vậy thì xa cách quá, ngài gọi ta là Lăng Vân đi, hoặc là Vân Lam cũng được, thân phận của ta ở Bách Hoa Cung chắc ngài cũng đã biết, ta muốn giải thích với ngài, bởi vì ta mới khiến hai vị trưởng lão hiểu lâm, mang Đại Hổ và Tiểu Hổ đến đảo Thiên Sơn."
Vệ Tư khoát tay: "Điều này sao có thể trách ngươi được? Hiểu lầm thôi! Còn nữa, Bách Hoa Cung chăm sóc bọn nó rất tốt, ta cảm kích còn không kịp. Nói nữa, mấy đứa con kia của ta, ngoại trừ lão Nhị, ba đứa còn lại có Lăng công tử... khụ, bằng một nữa của Lăng Vân, ta đã mãn nguyện rồi."
Vệ Đình biu môi.
Lăng Vân nói với Vệ Tư: "Vệ đại tướng quân đang muốn den liên minh sát thủ sao?"
Vệ Tư không gạt hắn: "Đúng vậy, ta định đêm nay đến dò xét xem thật hư thế nào."
Lăng Vân nói: "Vệ đại tướng quân có thể nghe ta nói lời này không? Liên minh sát thủ còn lớn hơn cả Bách Hoa Cung, cơ quan bên trong vô số, địa lao cũng trăm gian, không bằng biết rõ vị trí giam giữ cụ thể ở đâu rồi ta han đi cứu người."
Vệ Tư suy nghĩ: "Nói có lý lắm."
Vệ Đình không tin được mà mở to mắt.
Vừa rồi không phải hắn cũng mới nói vậy sao?