Chương 2552: Giải Cứu La Sát. 4
Chương 2552: Giải Cứu La Sát. 4Chương 2552: Giải Cứu La Sát. 4
Hắn ta gấp gáp mang cánh tay vàng của mình vào.
Vệ Lục Lang hỏi: "Đúng rồi, sao ngươi lại đến đây? Đến cùng với sư phụ sao? Tô Huyên ở tử lao, chúng ta mau đi cứu hắn ta đi."
Vệ Đình nói: "Không cần qua bên kia, phụ thân và Cảnh Dịch, Thánh Nữ đã mang Tô Huyên đến sau núi chờ chúng ta rồi."
“Phụ thân đã lên đảo rồi à?"
Vệ Lục Lang kích động như đứa trẻ.
Hai người tiến đến tập hợp cùng với đoàn người Vệ Tư.
Một vạch nhỏ màng trắng dần xuất hiện phía chân trời.
Một đôi nam nữ trẻ tuổi vẻ mặt uy nghiêm đến phía đông địa lao.
Đệ tử trông coi tiến lên hành lễ: "Liễu sư tỷ, Bạch sư huynh!"
Liễu Trân Nhân nói: "Áp giải phạm nhân ngoài đảo kia ra đây."
Đệ tử nói: "Hắn vừa mới được Trữ sư huynh mang đi rồi ạ."
Liễu Trân Nhân kỳ quái hỏi: "Bát sư đệ mang hắn đi làm gì?"
Đệ tử nói: "Nói là minh chủ muốn đích thân thẩm vấn hắn."
Liễu Trân Nhân nhíu mày một lúc: "Ta mới cùng Tứ sư huynh từ nơi sư phụ, sư phụ hạ lệnh cho bọn ta đến áp giải hắn, khi nào thì thành phân phó cho Bát sư đệ rồi?"
Đệ tử lờ mờ: "Này... Chính là mới vừa rồi... Trữ sư huynh đến nói như vậy...
Liễu Trân Nhân dừng một chút: "Xong rồi! Phạm nhân trốn thoát rồi!"
Tứ sư huynh xoay người bước đi.
Liễu Trân Nhân hỏi: "Tứ sư huynh, huynh đi đâu vậy?"
Tứ sư huynh nói: "Ta đi xem Cửu sư đệ còn ở đó không!"
Ở rìa vách đá phía tây, Vệ Tư và Cảnh Dịch đều cởi áo choàng của mình khoác cho Tô Huyên.
Phía dưới gió mãnh liệt, thổi lên phía trên làm đá bay lên cao.
Người của Tô Huyên trọng thương, mất quá nhiêu máu, tay chân lạnh lẽo.
Vệ Tư ngồi xếp bằng sau Tô Huyên, chậm rãi rót nội lực vào cho hắn ta.
Cảnh Dịch nhìn bầu trời xanh bị ánh nắng ban mai vạch ra: "Trời sáng rồi!"
Thánh Nữ đột nhiên xoay người.
Cảnh Dịch nhìn lên theo cô bé, con ngươi sáng ngời: "Bọn họ đến rồi." Thánh Nữ bất ngờ rút bạch lăng ra, hung hăng tấn công về phía Vệ Đình và Vệ Lục Lang.
Vệ Lục Lang biến sắc!
Vutl
Bạch Lăng đi xuyên qua cổ họ với tốc độ kinh ngạc, ngay cả sợi tóc cũng cảm nhận được nội lực lạnh leo vô cùng.
Đột nhiên bạch lăng quấn lấy ám tiễn bay về phía sau lưng hai người.
Thánh Nữ bay lên không trung, múa bạch lăng, bắn trả ám tiễn về phía đối phương.
Liễu Trân Nhân lộn ngược ra sau, chân đạp ám tiễn, mượn lực nhảy xuống, quỳ một gối xuống mặt đất.
Thánh Nữ phi thân xuống, chắn phía trước đoàn người Vệ Đình.
"Muốn chết!"
Liễu Trân Nhân lạnh lùng rút nhuyễn kiếm bên hông ra.
Liễu Trân Nhân là đệ tử thân truyền của minh chủ liên minh sát thủ Giang Quan Triều, đứng hàng thứ năm, am hiểu cổ độc và ám khí, binh khí là nhuyễn kiếm.
Ngay cả lưỡi kiếm của nàng ta cũng có cổ độc.
Ngay lúc nàng ta vung kiếm quét ve phía Thánh Nữ, Thánh Nữ ngửi thấy được mùi hương quen thuộc.
Cô bé thu bạch lăng vê, chế trụ cổ tay nàng ta, gập vào bên trong, đánh một chưởng vào chuôi kiếm của nàng ta.
Hai người đồng thời lui vê sau mấy bước.
Liễu Trân Nhân nhìn kiếm của mình, lại nhìn về phía Thánh Nữ, cổ quái hỏi: "Vậy mà ngươi không có chuyện gì?”
Thánh Nữ chính là cổ tổ.
Chút cổ độc ấy mà không phòng được thì không phải Thánh Nữ.
Mắt của Liễu Trân Nhân động, bắn ra mấy mũi ám khí hương.
Đâu ngón tay của Thanh Nữ lật ngón tay, bắn ngân châm ra, đánh bay ám khí của nàng ta.
Liễu Trân Nhân có thể được minh chủ liên minh sát thủ nhận làm đệ tử thân truyền, phải có cốt và thiên phú tốt, người có thể thắng nàng ta không nhiều lắm.