Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2518 - Chương 2554: Sức Mạnh Của Thánh Nữ. 2

Chương 2554: Sức Mạnh Của Thánh Nữ. 2 Chương 2554: Sức Mạnh Của Thánh Nữ. 2Chương 2554: Sức Mạnh Của Thánh Nữ. 2

Thánh nữ vươn tay trái, không lưu tình đâm vào ngực Liễu Trân Nhân.

Mắt thấy thôi cũng đau nội tạng, đột nhiên một thân ảnh hùng vĩ từ trên trời bay đến. Mang theo nội lực dồi dào, một chưởng đánh bay Thánh Nữ.

Gân mạch cả người Thánh Nữ như bị nứt từng khúc, tứ chi truyên đến cơn đau nhức, máu tươi vọt lên cổ họng.

Cô bé ngã mạnh lên mặt đất, lỗ tay đều chảy máu.

"Khụ khụ khụt"

Liễu Trân Nhân ngã xuống dưới, vội vàng cởi bạch lăng trên cổ xuống, kịch liệt ho khan.

Tứ sư huynh thấy người tới, vẻ mặt sáng lên: "Sư phụ!"

Người tới không ai khác mà chính là minh chủ liên minh sát thủ Giang Quan Triều.

Giang Quan Triều mặc hắc y, mắt lạnh nhìn Thánh Nữ đang run rẩy ngã xuống đất không dậy nổi: "Hóa ra là con rối."

Tứ sư huynh đi đến bên cạnh Giang Quan Triều, kinh ngạc nói: "Nàng ta là con rối? Sao có thể...

Giang Quan Triều thản nhiên nói: "Có thể làm ra con rối hoàn mỹ như thế, chỉ có Bách Hoa Cung mới có thể."

Tứ sư huynh không thể tin: "Là người của Bách Hoa Cung?"

Giang Quan Triều nhìn Thánh Nữ: "Không nhất định."

Tứ sư huynh nói: "Đã là con rối thì không có giá trị để thẩm vấn, sư phụ, để ta giết nàng tai"

Dứt lời, hắn đâm kiếm xuống ngực Thánh Nữ.

Nhưng hắn ta vừa ra tay, ánh mắt của Giang Quan Triều chợt lóe, một tay túm hắn ta trở về.

Cùng lúc đó, ông ta vươn tay kia chưởng một cái thật mạnh vào Vệ Tư khi nhảy lên vách đá.

Giang Quan Triều đưa mắt nhìn Vệ Tư một cái thật sâu: "La ngươi?"

Thánh Nữ hộc máu, cả người không thể nhúc nhích.

Vệ Tư không để ý Giang Quan Triều, mà một chưởng đánh Thánh Nữ xuống vách núi.

Ánh mắt Thánh Nữ dại ra nhìn trời cao dần xa xăm, chờ đợi số phận tử vong và bị vứt bỏ.

Ai ngờ cơ thể cô bé chìm xuống, được Vệ Đình và Cảnh Dịch bắt được.

Cảnh Dịch đã sớm chuẩn bị tốt dây thừng, cột chặt cô bé lên lưng mình.

Giang Quan Triều nhìn về phía Vệ Tư: "Vệ đại tướng quân, đã lâu không gặp."

Vệ Tư đoán được thân phận của ông ta, đối với việc ông ta có thể nhận ra mình cũng không cảm thấy kinh ngạc. Việc làm ăn của minh chủ của liên minh sát thủ và tông chính minh, chắc chắn đã gặp qua ông ấy rồi.

Ánh mắt Vệ Tư lạnh thấu xương: "Vốn định ngày khác sẽ tìm liên minh sát thủ tính sổ, hôm nay gặp mặt, vậy nợ mới nợ cũ cùng tính đi!"

Giang Quan Triều lạnh lùng cười: "Xem ra ngươi đã đoán được ta là ai, nhưng mà ngươi sẽ không thực sự coi mình là đối thủ của ta đi?"

Vệ Tư khí phách nói: "Ta không có đối thủ."

Giang Quan Triêu ngửa mặt lên trời cười: "Đủ kiêu ngạo, ta thích! Năm đó trận Bắc quan vốn định làm một trận với ngươi, tiếc là ngươi trúng độc. Bổn minh chủ không có thói quen lợi dụng lúc người gặp khó khăn, chi bằng hôm nay để bổn minh chủ lĩnh giáo bản lĩnh của ngươi một chút. Ngươi leo lên vách núi không dễ dàng, hơn nữa còn dùng không ít nội lực cứu nghiệt đồ kia của ta, ta chỉ dùng năm phần công lực để đấu với ngươi, thế nào?"

Vệ Lục Lang đang leo xuống dưới, nghe được cuộc nói chuyện phía trên không nhịn được trợn tròn con ngươi.

"Minh chủ Sát Thủ Minh tới? Ta bị nhốt nhiều ngày như vậy nhưng vẫn chưa được tận mắt nhìn thấy ông ta đâu! Thật muốn nhìn xem ông ta trông như thế nào!"
Bình Luận (0)
Comment