Chương 2555: Sức Mạnh Của Thánh Nữ. 3
Chương 2555: Sức Mạnh Của Thánh Nữ. 3Chương 2555: Sức Mạnh Của Thánh Nữ. 3
Hắn ta vừa nói vừa quay đầu nhìn Tô Huyên trên lưng: "Này, có phải sư phụ của ngươi trông giống đầu trâu mặt ngựa, hung thần ác sát hay không? Hình như lần đầu tiên ngươi gặp ông ta là lúc ngươi còn nhỏ, ngươi có bị ông ta dọa sợ đến mức tè dâm không? Ta nghe nói khi ngươi còn bé..."
Tô Huyên suy yếu nói: "Ngươi rất ồn ào..."
Vệ Lục Lang há hốc miệng.
Tô Huyên suy yếu nói: "Âm ï nữa ta sẽ bảo Vệ Đình cõng ta."
Vệ Lục Lang ngậm miệng.
Thành thật mà nói, Vệ Đình cũng có chút kinh ngạc.
Nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, cũng không có gì quá bất ngờ.
Vốn dĩ Sát Thủ Minh không phải là nơi dễ xông vào, minh chủ Sát Thủ Minh cũng không phải là hạng người chỉ có hư danh.
Bị phát hiện là chuyện nằm trong dự liệu.
Năm đó Tông Chính Minh chính là kẻ đứng phía sau màn bắt cha hắn, nhưng kẻ kiếm được món lợi bất chính lại là Sát Thủ Minh.
Bọn họ cùng Sát Thủ Minh không đội trời chung.
Huống chi hôm nay Sát Thủ Minh còn muốn xử trí Tô Huyên, vậy thì càng không thể để cho Sát Thủ Minh toại nguyện.
"Ngươi không muốn đi lên nhìn một chút sao?" Cảnh Dịch hỏi Vệ Đình.
Vệ Đình kiêu ngạo nói: "Nhiệm vụ của ta là canh chừng các ngươi, không cho các ngươi chạy lên chịu chết. Lục ca, huynh xuống cho tai"
Vệ Lục Lang đang vểnh mông nhẹ nhàng lặng lẽ leo lên, vội ảo não leo xuống.
Vệ Đình nhìn lòng bàn tay Cảnh Dịch bị mài xước da, từ trong ngực lấy ra đôi găng tay bạc đưa cho hắn ta: "Deo lên."
Hắn ta nhìn lòng bàn tay Vệ Đình, cũng bị thương tổn nghiêm trọng như vậy.
"Ta không cần."
Hắn ta nói.
Vệ Đình: "Người lớn ban cho, không thể từ."
Cảnh Dịch: "Rút kiếm."
Vệ Đình sử dụng đòn sát thủ: "Tiểu Tiểu bảo ngươi đeo."
Cảnh Dịch lập tức lấy tới đeo lên. Lúc bọn họ ở sắp đến đỉnh vách đá đã cố định mấy đoạn dây thừng, cộng lại dài đến mười trượng.
Mục đích là lúc xuống núi có thể sớm trốn khỏi phạm vi nguy hiểm.
Mỗi lần bọn họ xuống một đoạn, Vệ Đình liền cắt đứt một đoạn dây thừng.
Đây chính là kế hoạch trước đó đã bàn bạc xong, sau khi cứu Tô Huyên lập tức cắt đứt dây leo xuống vách đá.
Vệ Lục Lang vừa nhìn xuống: "Ôi, sương mùi Sương mù dày đặc! Chúng ta đi vào trong sương mù, người phía trên sẽ không nhìn thấy chúng ta!"
Mấy người tăng nhanh tốc độ tuột xuống.
Trên vách đá, Vệ Tư cùng Giang Quan Triều bắt đầu giao thủ.
Hai người đều không sử dụng binh khí, dùng quyền đối quyền, chưởng đối chưởng, mỗi một chiêu đều là sát chiêu.
Vệ Tư vừa đánh vừa dẫn người cách xa bờ vách đá, tránh cho chấn động làm rơi đá xuống dưới, đập trúng mấy đứa nhỏ.
Giang Quan Triều nhìn thấu ý đồ của Vệ Tư nhưng cũng không ngăn cản.
Xem ra, chỉ cần giết chết Vệ Tư thì nghiệt đồ của mình và mấy tiểu tử kia cũng không còn đường chạy trốn.
"Thử một chút băng quyết liệt diễm chưởng của ta!"
Ông ta đánh một chưởng về phía Vệ Tư.