Chương 2560: Đại Ca Cuồng Đệ Đệ 2
Chương 2560: Đại Ca Cuồng Đệ Đệ 2Chương 2560: Đại Ca Cuồng Đệ Đệ 2
Đi cùng với tiếng kêu sợ hãi vang tận mây xanh, Vệ Lục Lang biến mất giữa đám sương mù dày đặc.
Đại sư huynh không hiểu chuyện gì đang xảy ra, mà hắn ta cũng không rảnh để suy nghĩ, bởi vì công kích của Tô Mạch quá mạnh mã.
Vốn dĩ cho rằng đối phương mang theo La Sát thì sẽ bị hạn chế phát huy.
Ai ngờ đâu không biết người này lấy ám khí kỳ lạ từ chỗ nào, một đầu đóng lên vách đá, một đầu khác giương ra thành lưới, vững vàng ôm chặt lấy La Sát.
May mắn đệ tử Sát Thủ Minh mang binh khí tới.
Hắn ta đón lấy một thanh trường kiếm được ném về phía mình, đâm về phía Tô Mạch.
Tô Mạch đạp lên mũi tên, người nhẹ như yến tránh thoát kiếm của đại sư huynh, cũng bay qua đỉnh đầu hắn ta, một kiếm chặt đứt dây thừng của hắn ta.
Trường kiếm của hắn ta cắm vào núi cao chót vót, ổn định thân hình.
Nhưng Tô Mạch lại tiếp tục đâm tới một kiếm, chém gay binh khí của đại sư huynh!
Người này!
Lần đầu tiên Đại sư huynh gặp được người còn tàn nhẫn hơn cả sát thủ!
Rốt cuộc ai mới là đệ tử của Sát Thủ Minh?
"Sư huynh!"
Đệ tử trên đỉnh hướng ném dây thừng cho hắn ta.
Bị Tô Mạch chém đứt.
Hắn ta lại định mượn lực của mũi tên Tô Mạch để lại.
Lại bị Tô Mạch chém gay.
Người điên!
Đây chính là một người điên!
Người này lại chém gấy mũi tên, hắn ta không cần mạng mình nữa sao?
Lối đánh liều mạng này, nếu không phải bản thân đã đi theo sư phụ nhiều năm, có lẽ hắn ta sẽ hoài nghi người này mới là đệ tử của sư phụ.
Tô Mạch quá ác độc, ngay cả bản thân cũng không lưu lại đường sống.
Tô Mạch và hắn ta rơi xuống cùng lúc, trường kiếm đối diện lồng ngực hắn ta.
Đệ tử phía trên đồng loạt bắn ám khí về phía Tô Mạch.
Tuy nhiên Tô Mạch không hề ngăn cản. Hắn ta chính là cho dù cạo hết xương, khoét hết thịt, hắn ta cũng phải khiến cho những kẻ dám ức hiếp đệ đệ mình phải trả một cái giá thật lớn!
Vệ Đình thi triển lưu tinh bộ, đạp lên lỗ thủng Vệ Lục Lang đập ra, nhảy một cái, đoạt lấy dây thừng từ một tên đệ tử Sát Thủ Minh.
Sau đó hắn rút trường kiếm bên hông ra, chém nát tất cả ám khí bắn về phía Tô Machl
Tô Mạch và đại sư huynh vẫn đang lao nhanh xuống dưới.
Ánh mắt Tô Mạch đầy vẻ kiên nghị, đó chính là phải để cho người này trả một cái giá thật lớn!
Mặt Đại sư huynh hướng lên trên, ánh mắt không thể tin nhìn đối phương.
Ngã xuống từ đây thật sự sẽ chết!
Tô Mạch nhìn chằm chằm hắn ta, đáy mắt không có chút sợ hãi nào.
Cuối cùng, đại sư huynh nặng nề ngã lên một cái cây bách cao chót vót mọc trên vách núi.
Ngay lúc này, kiếm của Tô Mạch đâm thẳng vào ngực hắn ta.
Hắn ta lật người một cái, tránh một nhát kiếm này, nhưng lại rớt khỏi tán cây.
Thời khắc nguy cấp hắn ta bám tay vào một đoạn thân cây, cả người treo giữa không trung.
Tô Mạch xách trường kiếm, từng bước từng bước đi vê phía hắn ta. ..
Lại nói bên kia, đệ tử Sát Thủ Minh giao đấu với Vệ Đình.
Vệ Đình cũng không cứng rắn đáp trả, hắn chỉ chọn sợi dây để chém, mỗi một nhát kiếm đều vô cùng chính xác.
Đệ tử Sát Thủ Minh thấy Vệ Đình không dễ đối phó, muốn đi bắt La Sát nhưng vị trí kia lại làm khó bọn họ.
Vì vậy bọn họ đuổi theo hướng Vệ Lục Lang chạy trốn.
Giữa đám sương mù dày đặc, bọn họ phát hiện vách đá có một cái sơn động.
Ánh mặt trời chiếu không tới nơi này, còn có sương mù mờ ảo, bọn họ không thể nào nhìn rõ.
Chỉ mơ hồ cảm thấy có người, nhưng lại không thể xác định.
Đệ tử hỏi: "Có cần đi vào không?"
Đồng bọn cảnh giác nói: "Coi chừng có rắn độc!"