Chương 2561: Đại Ca Cuong Đệ Đệ 3
Chương 2561: Đại Ca Cuong Đệ Đệ 3Chương 2561: Đại Ca Cuong Đệ Đệ 3
Đệ tử kia suy nghĩ một chút cảm thấy cũng đúng, vì vậy buông tha ý nghĩ tiến vào sơn động, đổi thành dùng trường kiếm thăm dò.
Hắn ta đâm kiếm về phía bên trái.
Một thân ảnh cao lớn đang ngồi xếp bằng đưa lưng về phía cửa hang lắc qua bên phải một chút.
Hắn ta lại đâm kiếm về phía bên phải.
Thân ảnh cao lớn kia lại lắc sang bên trái.
À, thật sự là đang chơi đùa.
Vệ Lục Lang nằm thẳng ở trong cùng, không dám có một cử động nhỏ nào.
Trời mới biết, lúc hắn ta mới vừa bị ném có bao nhiêu sợ hãi.
Mà khi hắn ta đột nhiên bị một cái móc câu câu vào sơn động, lúc nhìn thấy một gương mặt hung thân ác sát thì càng thêm hoảng sợ... .
May mắn cuối cùng hắn ta cũng nhận ra đối phương.
Ngay lúc hắn ta định mở miệng lớn tiếng gọi, đối phương lập tức điểm huyệt câm của hắn ta.
Ngay cả đại lão cũng chê hắn ta ồn ào.
"Hình như. . . Không có gì cả."
Đệ tử nói.
Đồng bọn nói: "Chúng ta tiếp tục đi về phía đông, có lẽ ở trước mặt."
Hai người lôi dây thừng, sử dụng dao móc tiếp tục đi vê phía đông.
Nhưng vào lúc này, thánh nữ bị Vệ Đình ném tới.
Xoatl
Thánh nữ bị móc câu câu vào sơn động.
"Người nào!"
Đệ tử quay đầu.
Đồng bọn cũng xoay đầu lại.
Thế nhưng hai người chỉ nhìn thấy sau lưng là một mảnh sương trắng trống rỗng.
"Là gió phải không?" Đồng bạn nói.
VUl
Cảnh Dịch lại bị Vệ Đình ném tới!
Hai người lần nữa quay đầu. Lần này hai người đã bị bắt được.
Chiếc móc câu lớn mới vừa bắt lấy Cảnh Dịch, còn chưa kịp kéo vào sơn động.
Tình huống này rất lúng túng.
Cảnh bảo bảo bị chặn ngang treo ở cửa hang, vẻ mặt ngơ ngác.
"Người nào giả thần giả quỷ ở chỗ này?"
Hai người hai miệng cùng lúc ho lên.
Đại lão nào đó nghĩ đến ba cái hộp quẹt mình bị trộm, rất là không biết xấu hổ nói:
"Đi không đổi tên ngồi không đổi họ, các chủ Thiên Cơ Các, Lâu Bất Phàm."
Hai tên đệ tử vừa nghe là các chủ Thiên Cơ Các lập tức bị dọa đến mức suýt nữa vứt luôn sợi dây trong tay.
Sư phụ bọn họ có sợ các chủ Thiên Cơ Các hay không thì bọn họ không biết.
Nhưng mà tất cả các đệ tử nhỏ bé bọn họ đều sợ.
Treo mình trên vách đá dựng đứng cao ngàn thước này đã rất nguy hiểm, ai dám đùa bỡn cùng các chủ Thiên Cơ Các chứ?
Hai người giật mình run lay bẩy, ngay cả rắm cũng không dám thả.
"Quay lại đi.'
Đại lão nào đó nói.
Hai người ngoan ngoãn quay lại.
Đại lão nào đó trói hai người lại, treo trên một cái cây mọc giữa vách đá ở phía đông cách đó không xa.
Sau đó ông ta nhìn Vệ Lục Lang, thánh nữ, Cảnh Dịch trong động, lộ ra vẻ mặt căm hận.
Đã đến lúc phải đi tìm tên đồ đệ mà mình không thừa nhận rồi.
Nếu không sẽ không lấy lại được ba cái hộp quẹt.
Ngay cả dao móc ông ta cũng không mang, cứ như vậy đi ra ngoài.
Vệ Lục Lang muốn nhìn xem ông ta trèo lên vách đá như thế nào, nhưng mới vừa ló đầu ra ngoài đã thiếu chút nữa bị gió mạnh ở đáy vực thổi lên hất bay.
Hắn ta vội quay vào trong động, dùng ánh mắt ra hiệu cho Cảnh Dịch.
Giải huyệt câm cho ta.
Cảnh Dịch giơ tay lên điểm vào huyệt của hắn ta.
"Không giải được."
Cảnh bảo bảo chán nản.
Vệ Lục Lang vừa nhìn về phía thánh nữ, thánh nữ đã sớm suy yếu đến mức hôn mê. Không thể nói chuyện, sắp nghẹn chết rồi!
Vệ Đình lấy sức một mình ngăn chặn rất nhiều đệ tử Sát Thủ Minh, thể lực tiêu hao nghiêm trọng, rốt cuộc không chịu nổi nữa.
Tay hắn trượt một cái, bị đại lão nào đó nhanh tay bắt được.
Hắn quay đầu nhìn một cái, kinh ngạc nói: "Sư phụ?"