Chương 2563: Cầu Lão Xuất Thủ 2
Chương 2563: Cầu Lão Xuất Thủ 2Chương 2563: Cầu Lão Xuất Thủ 2
Phu xe ngồi ở bên ngoài, lo lắng khuyên bảo: "Thiếu cung chủ, ta... Hay là chúng ta đậu ở trong rừng? Đường lớn này quá bắt mắt? Một hồi đệ tử Sát Thủ Minh tới, chúng ta muốn tránh cũng không tránh được."
Lăng Vân chậm rãi lau đàn: "Ai nói ta muốn tránh?"
Phu xe nói: "Không tránh, chẳng lẽ người muốn một mình... Đối đầu với cả Sát Thủ Minh? Cầm sát thuật của người hết sức hao tốn tâm thần, đệ tử Sát Thủ Minh còn nhiều hơn Bách Hoa Cung, người sẽ hao tổn đến chất..."
Lăng Vân hờ hững đặt khăn tay xuống, vuốt ve dây đàn tinh xảo.
Bỗng nhiên phu xe chỉ tay về dãy núi phía trước nói: "Thiếu cung chủ! Thiếu cung chủ người nhìn! Giữa sườn núi... Đệ tử Sát Thủ Minh xuống núi! Bọn họ sắp tới rồi! Làm sao bây giờ? Mấy người Nhị công tử vẫn chưa tới...
"Các ngươi đi trước."
"Tuyệt không! Bình An chết cũng phải bảo vệ Thiếu cung chủ!"
Dứt lời, một tiếng chim ưng lanh lảnh bay qua đỉnh đầu.
Phu xe ngẩng đầu nhìn, là chim ưng của Nhị thiếu phu nhân và Nhị công tử!
Bọn họ xuống núi!
Lăng Vân ôm lấy đàn: "Xuất phát."
"Dạt"
Phu xe kích động giơ roi lên, đánh xe ngựa chạy về phía tây chân núi Tuyệt Trần.
Vệ Lục Lang và Cảnh Dịch mệt mỏi ngồi phịch xuống mặt đất.
Vệ Đình và Tô Mạch cũng ra sức thở hổn hển.
Vệ Tư và Cầu lão khắp người ướt đẫm mồ hôi.
Huyệt đạo của Vệ Lục Lang đã được giải, thở hông hộc nói: "Quá kích thích, cuối cùng đã xuống tới... Ôi cái mạng nhỏ của ta..."
Bỗng nhiên, mọi người nhìn thấy xe ngựa của Lăng Vân, không khỏi kinh ngạc.
Bởi vì dựa theo kế hoạch, Lăng Vân chỉ cần đưa bọn họ tới, không cần ở chỗ này tiếp ứng bọn họ.
Dù sao không ai có thể bảo đảm hành động của bọn họ chắc chắn sẽ thành công.
Đợi ở chỗ này quả thực quá nguy hiểm.
Cộng thêm Lăng Vân là từ phía đồng tới.
Vệ Tư vừa nhìn đã hiểu tất cả. Lăng Van tính toán nếu như bọn họ xuống trễ, hắn ta sẽ dùng cầm sát thuật kéo chân đệ tử Sát Thủ Minh, tranh thủ cho bọn họ chút thời gian chạy trốn.
Vệ Tư nghiêm túc nói: "Ngươi làm như vậy quá nguy hiểm."
Lăng Vân không quá để ý nói: "Ta là Thiếu cung chủ của Bách Hoa Cung, Giang Quan Triều sẽ không giết ta."
Nhưng cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ngươi...
Thấy Tô Huyên bị hành hạ thành hình dáng gì, Vệ Tư có thể đoán được kết quả nếu như Lăng Vân bị Sát Thủ Minh bắt được.
Vệ Tư âm thầm ghi nhớ thêm một ân huệ của Lăng Vân.
Tình trạng của Tô Huyên và thánh nữ đều rất xấu.
May mắn có đại lão nào đó tới, ông ta dùng thuật châm cứu bảo vệ tim hai người.
Mọi người không dám trì hoãn thêm một khắc nào, ngựa không ngừng vó chạy trở vê Bách Hoa Cung.
Tô Tiểu Tiểu đã sớm dặn dò Hạnh Nhi thu dọn một căn phòng, khử độc, bày giường trúc nhỏ dùng để cấp cứu.
Tô Mạch ôm Tô Huyền di vào.
Cảnh Dịch cũng cõng thánh nữ đi vào.
Vừa khéo có hai cái giường trúc.
Hai người đều cân được cấp cứu, Cầu lão cũng ở lại.
Tô Tiểu Tiểu đóng cửa phòng, nhìn Cầu lão trịnh trọng nói:
"Tiên bối, chúng ta bắt đầu thôi."
Cha con ba người Vệ Tư và Tô Mạch, Cảnh Dịch đứng ở hành lang, yên lặng chờ đợi.
Trên mặt mỗi người day vẻ ngưng trọng.
Từ lúc biết được Tô Huyên rơi vào tay Sát Thủ Minh, bọn họ cũng đã đoán được có lẽ Tô Huyên phải chịu không ít khổ.
Nhưng không nghĩ tới là gian khổ đến mức này.
Cảnh Dịch hỏi: "Vì sao minh chủ Sát Thủ Minh hành hạ Tô Huyên như vậy?"
Dù gì Vệ Lục Lang cũng bị giam trong địa lao Sát Thủ Minh lâu hơn vài ngày, cũng coi như khá rõ những chuyện này.