Chuong 2608: Phu Tu 3
Chuong 2608: Phu Tu 3Chuong 2608: Phu Tu 3
Không phải Như phu nhân và Bách Hoa Cung là kẻ thù một mất một còn sao?
Nhưng hôm nay thật sự nàng ta đã nói chuyện với tôn nữ của Vân Sương?
Tin đồn liệu có đúng không?
Không phải chủ thành cố ý tổ chức tiệc đầy tháng cho hai đứa trẻ mà là ý của Như phu nhân sao?
Nàng ta muốn nhân cơ hội này để thu phục Bách Hoa Cung?
Hay là nàng ta định để Bách Hoa Cung chứng kiến nàng ta được phong làm phu nhân của thành chủ?
Dù sao thì họ cũng là những đứa cháu gái không tin phu nhân sẽ thích Vân Sương thực sự.
Như phu nhân đã âm thầm ghi nhớ những người nói xấu nhi nữ của nàng ta, sau này nàng ta sẽ thay nhi nữ trả món nợ này.
Giang Quan Triều và Lâu Bất Phàm cũng đến chúc mừng Hạ Hầu Khanh, Vệ Tư và Cung chủ.
Giang Quan Triều cười như không cười nói: "Đoan Mộc đại hiệp, tại sao ngài lại đeo mặt nạ?"
Cung chủ ngang ngược nói: "Chỉ có Cung chủ ta mới có thể nhìn thấy khuôn mặt của nam nhân của ta, những nữ nhân khác đừng mơ tưởng!"
Giang Quan Triều cụp mắt cười:"Giang mổ tiên can vi kính. Lâu Các Chủ, ngươi có nghe nói cách đây không lâu, có người ngoài đảo lén lút vào đảo Thiên Sơn không?”
Lâu Bất Phàm sẽ không để mình thành đồng mưu chết cùng với ông ta: "Không phải Sát Thủ Minh của người yêu câu Thiên Cơ Các điều tra à?"
Cả hai đều biết Đoan Mộc Kỳ chính là Vệ Tư, nhưng không thể vạch trân trước mặt mọi người.
Suy cho cùng thì khách nhân của Bách Hoa Cung hay là nam nhân của Bách Hoa Cung chủ thì cũng rất khó mà kéo ông ta ngã ngựa.
Người đứng phía sau yêu cầu nhiều chứng cứ hơn.
Cung chủ hoàn toàn thu hết biểu cảm của họ vào mắt.
Hừ, muốn đầu với Cung chủ à?
Thà bảo ngươi đi chết còn dễ hơn.
Ý nghĩ vừa lóe lên trong đầu ông ta thì đột nhiên một nam nhân cao lớn, có râu, đôi mắt sáng ngời từ bên ngoài đại sảnh bước vào.
Ông ta cũng trạc tuổi với Phong Lão...
"Ông ta là ai?" Tô Tiểu Tiểu hỏi Lăng Vân. Lăng Vân nói: "Lại một trưởng lão khác đến từ phủ thành chủ, Hải Vô Nhai."
Tô Tiểu Tiểu: "Phong Vô Thường, Hải Vô Nhai... Những trưởng lão này thật biết cách đặt tên, ta thấy hình như ông ta đến đây không có ý tốt?"
Những người khác đến đều mang theo lễ vật, nhưng ông ta là người duy nhất mang theo một đại chùy.
Khuôn mặt của Hải Vô Nhai tràn đầy sát ý, ông ta vừa bước vào đại điện đã nhanh chóng hướng tâm mắt về phía cung chủ và Vệ Tư đứng bên cạnh bà ấy.
"Ngươi là Đoan Mộc Kỳ à?”
Ông ta giơ đại chùy trong tay lên chỉ vào Vệ Tư và nói.
Lời này vừa nói ra khiến tất cả mọi người có mặt đều im lặng.
Giang Quan Triều liếc khó hiểu liếc nhìn Vệ Tư một cái.
Ánh mắt của Lâu Bất Phàm khẽ động.
Tạ Cẩn Niên tự nhiên nhận lấy ly rượu từ trong tay của Hạ Hầu Khanh.
Hạ Hầu Khanh cau mày nói: "Hải trưởng lão, ngươi xuất quan rồi sao?"
Hải Vô Nhai hành lễ: "Tham kiến thành chủ."
Hạ Hầu Khanh không để ý vừa rồi mình đã thất lễ với khách dự tiệc, ông ta nhàn nhạt lên tiếng: "Nếu tất cả các vị đều đến cả rồi thì mời các vị ngồi."
Hải Vô Nhai tức giận nói: "Hôm nay ta không phải tới để dự tiệc, ta tới để báo thù cho Tứ công tử và Phong lão đệ!"
Sắc mặt Vệ Tư không thay đổi.
Vệ Đình, Tô Tiểu Tiểu và những người ngồi trong bàn khẽ trao đổi ánh mắt với nhau.
Hạ Hầu Khanh vô cùng tức giận nói: "Hải trưởng lão, người đừng có làm loạn!"
Hải Vô Nhai chỉ vào Vệ Tư: "Thành chủ, tên nam nhân trước mặt này không phải Đoan Mộc Kỳ! Hắn là Chu đại tướng quân Vệ Tư! Tứ công tử, Phong trưởng lão và Tứ Đại La Hán đều chết trong tay hắn!"
Chuyện này quá đáng thật.