Chương 2635: Thân Thế Được Phơi Bay 3
Chương 2635: Thân Thế Được Phơi Bay 3Chương 2635: Thân Thế Được Phơi Bay 3
Ngũ Hổ nhìn nơi thơm thơm mềm mềm gần mình trong gang tac thơm, giấy giụa như Tiểu Hổ.
Thả Điểu gia ral
Thả Điểu gia ral
Vệ Đình hừ một tiếng: "HU
Ngũ Hổ: “Gia gia lão lão nhà các ngươi!”
Vệ Đình: ”...
Tô Tiểu Tiểu nghi hoặc hỏi: "Ngũ Hổ, mấy ngày nay mày đã đi đâu vậy? Sao mày tìm được Bách Hoa Cung?”
Ngũ Hổ ríu ra ríu rít, Tạ Cẩn Niên và thành chủ Hồ (phủ), kể một đống chuyện.
Trong phủ thành chủ không thể nói chuyện, thật sự là làm con vẹt nhỏ này phải nhịn gần chết.
Tô Tiểu Tiểu thở dài: "Thì ra Tạ Cẩn Niên bị bắt vào phủ thành chủ rồi, rốt cuộc vận may của mày là như nào vậy?"
Điểu gia cũng không muốn thế đâu, Điểu gia cũng cảm thấy bất bình.
Nhất định phải học thói quen của loài chim để an ủi trái tim nhỏ bé của chú chim xinh xắn này!
Lần này, nhóm Tô Tiểu Tiểu đến phủ thành chủ để dự tiệc, nhiều thị vệ xung quanh Tạ Cẩn Niên cũng được điều động đến Minh Hà Điện, chỉ khi đó đại bàng vàng và chim ưng mới nhìn thấy cơ hội để giải thoát lão đại và quạ đen ra khỏi lồng.
Tô Tiểu Tiểu đã cho Ngũ Hổ ăn ba viên thức ăn cho chim.
Được ăn thức ăn cho chim đã lâu không ăn, Ngũ Hổ phấn khích đến mức suýt khóc.
Vẫn là mùi vị quen thuộc này!
Ngũ Hổ đứng trên bàn, vỗ đôi cánh nhỏ: "Muốn nữa! Muốn nữa!"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Trước tiên nói cho ta biết, mày ở phủ thành chủ lâu như vậy, vẫn chưa nghe ngóng được tin tức gì sao?"
Quả nhiên!
Trên đời này không có thức ăn cho chim miễn phí!
Trong hơn một tháng Ngũ Hổ ở phủ thành chủ, quả thực đã nghe được rất nhiều tin tức.
Cái gì mà thị vệ cấu kết với tỳ nữ, đầu bếp tằng tịu với quản sự, kế toán làm giả sổ sách, còn cả người nào đó đầu cơ trục lợi bán thuốc tráng dương, nhũ mẫu lén lút ăn thịt lợn om tương của tiểu công tử... Vẻ mặt của Tô Tiểu Tiểu thật khó diễn tả, tất cả đều là chuyện linh ta linh tinh gì vậy.
Đúng lúc cô gần như không thể nghe thêm được nữa thì tin tức hữu ích cuối cùng cũng đến.
“Thông gia từ bé! Thông gia từ bé! Thông gia từ be
"Ai thông gia từ bé?"
Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Ngũ Hổ: "Tiểu công, Bách Phát Cung!”
Tất cả mọi người đều quay qua liếc nhìn Vệ Tiểu Bảo bên cạnh Tô Huyên.
Tô Tiểu Tiểu: "Là ý của Như phu nhân?”
Ngũ Hổ: "Chíp! Chíp! Chíp!"
"Bà ta lớn mặt thật!"
Vệ Lục Lang tự đấm vào... chân mình.
Hắn ta vốn định đập bàn nhưng lại sợ đánh thức mấy đứa trẻ nên đành phải tự làm mình bị thương.
"Ui da...
Chân sưng rồi, chân sưng rồi...
Trong mắt Vệ Đình, Tô Mạch và Vệ Tư đều hiện lên tia sáng lạnh lẽo.
Tô Tiểu Tiểu lạnh lùng nói: "Ta còn tự hỏi tại sao bà ta lại cứ khăng khăng phải để Tiểu Bảo đến phủ thành chủ để tổ chức tiệc đầy tháng. Thì ra bà ta đang có ý định thông gia!"
Cũng may Lăng Vân đã phá hỏng bữa tiệc đây tháng, nếu không chắc có lẽ mục đích của Như phu nhân đã thành công!
Tô Tiểu Tiểu lại nhìn Ngũ Hổ: "Còn gì nữa không?"
Ngũ Hổ: "Tiêu lão đầu
Tô Tiểu Tiểu chớp mắt: "Nhị thái gia Hạ Hầu Nghi?”
Mọi người đều lập tức nâng cao tinh thần.
Ngũ Hổ ưỡn ngực kiêu ngạo, bắt chéo chân, một cánh nhỏ tựa vào ấm trà, cánh nhỏ còn lại tùy ý gõ nhẹ vào tách trà:
"Điểu, thuật."
Tô Tiểu Tiểu: "..."
Màn đêm dày đặc.
Đệ tử cuối cùng của Hỏa Sát Môn cũng đã rời đi.
Minh Hà Điện hoàn toàn trống vắng. Như phu nhân đang ngồi trên ngai vàng lẽ ra phải thuộc về vợ của thành chủ, mái tóc kẹp đầy kẹp tóc ngọc trai, mặc bộ quần áo lộng lẫy, ánh mắt trống rỗng. “Nương.