Chương 2857: Sư Hồ Tới Rồi 2
Chương 2857: Sư Hồ Tới Rồi 2Chương 2857: Sư Hồ Tới Rồi 2
Lăng Vân ngồi ở sau rèm, vừa đánh đàn, vừa thờ ơ nói: “Quỷ Cơ đã không phải là người của Tiêu Dao Tông nữa rồi, chuyện này lại càng không liên quan tới Tiêu Dao Tông, xin khuyên các người quay trở lại phòng của mình đóng cửa lại, chớ ở lại đây hóng thêm chuyện náo nhiệt”
Dư Úy Nhiên liếc nhìn Lăng Vân một cái thật sâu, cuối cùng nhìn về phía sư phụ một chút, sau đó mới nói với mọi người: “Lui về Tiêu Dao Tông!”
Đệ tử Tiêu Dao Tông lui xuống.
“Sư tỷ...Chưởng môn!”
Một tên đệ tử thiếu niên nói: “Chúng ta..."
Dư Úy Nhiên mặt nghiêm ngặt nói: "Không nghe Vân Lẫm nói rồi sao? Ai trở về phòng người nấy, đóng cửa lại!"
Giáo chủ Ngũ Độc Giáo lạnh lùng mà nhìn về hướng xe ngựa, ánh mắt như thể xuyên thấu nhìn qua ánh vàng rực rỡ sau tấm rèm, nhìn về phía người đang đánh huyền câm Vân Lẫm: "Vân thiếu cung chủ, ngươi đơn phương độc mã mà cũng dám xông vào hang hổ, lão phu kính ngươi là quân nam tử hán. Nể tình ngươi là huyết mạch của Hạ Hầu gia, lão phu khuyên ngươi nên ngoan ngoãn chạy về Bách Hoa Cung của ngươi, trốn đi chứ đừng đi gây chuyện! Dẫu sao ngươi cũng không còn là người thừa kế phủ thành chủ nữa rồi!"
Lăng Vân đáp: "Nếu như nói như vậy, trước đây ta đã từng nói như vậy sao? Trong trường hợp này, phụ thân ta chết rồi, thì phải đến lượt ta lên ngôi Thành chủ, tại sao lại đến lượt tên trộm Hạ Hầu Nghi kia?"
Bảy chưởng môn quát lớn: "Câm mồm! Chớ có vũ nhục tân Thành chủ!"
Mọi người trước đây kiêng kị Lăng Vân là bởi hắn ta có Hạ Hầu Khanh chống lưng.
Nay Hạ Hầu Khanh đã chết, tân Thành chủ cũng chẳng quen tên con hoang ở Bách Hoa Cung.
Lăng vân kiêu ngạo mà nói: "Ta còn không chỉ là muốn vũ nhục ông ta thôi đâu mà ta còn sẽ giết ông ta."
Giáo chủ Ngũ Độc Giáo lạnh lùng nói: "Tiểu tử, bản lĩnh không lớn, mà khẩu khí không nhỏ!"
Lăng Vân lãnh đạm nói: "Cái đó thì tốt hơn ngươi, dù thế nào đi nữa thì ta cũng không nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, quả thực mất mặt muốn kiếm cái lỗ mà chui xuống hoàng tuyền, nếu ta mà là tổ tiên nhà Đa La của ngươi, ván quan tài cũng không thể giữ nổi!" Quỷ Cơ từng ở luận võ đại hội thượng, làm cho giáo chủ Ngũ Độc Giáo khó chịu ngay trước mặt mọi người.
Giờ vẫn là một cái gai trong lòng giáo chủ Ngũ Độc Giáo.
Vốn là đã tức giận, còn bị Lăng Vân độc miệng mà làm nhục một trận nữa.
Giáo chủ Ngũ Độc Giáo tức giận đến mức mặt tái mét lại!
Bang chủ Hải Sa bang mở miệng, thái độ của hắn ta còn có chút khách khí: "Vân thiếu cung chủ, Quỷ Cơ làm chậm trễ việc bọn ta bắt tội phạm, mong ngươi đừng làm khó bọn ta.
Lăng Vân chỉ vào Tứ Hổ đang nằm bảo vệ Quỷ Cơ, một tay gảy đàn: "Nàng ta, là người cách đây không lâu mà ta đã bái làm sư phụ, các ngươi đã làm nàng ta bị thương, vậy thì ở lại hết đi!"
Dứt lời, hắn đặt tay trái xuống, đầu ngón tay gảy đàn, âm thanh du dương của tiếng đàn chợt thay đổi rõ rệt
Đầu của mọi người truyền đến một trận đau đớn dữ dội như muốn nổ tung ra, ngay sau đó trong đầu chỉ còn là một khoảng trống rỗng.
Bốn phía đột nhiên trở nên yên tĩnh, bên tai mơ hồ nghe thấy một tiếng hét xa xa, méo mó nhưng không rõ ràng.
Một thứ chất lỏng nóng hổi bắn lên mặt.
Có một cái gì đó lạnh như băng đập vào vai.
"Đừng mà..."
Là những âm thanh siêu vẹo lệch lạc.
Oanhl
Hai quả đấm của chưởng môn La Hán môn đập trúng phải giáo chủ Ngũ Độc Giáo và môn chủ Thất Thanh môn.
Hai người đó ngay trong nháy mắt liền thức tỉnh, nhìn xung quanh thì thấy tất cả đệ tử đều đã mất trí, bắt đầu chém giết lẫn nhau dưới sự điều khiển của tiếng đàn.