Chương 2915: Cuộc Chiến Cuối Cùng 19
Chương 2915: Cuộc Chiến Cuối Cùng 19Chương 2915: Cuộc Chiến Cuối Cùng 19
Dứt lời, một đạo kiếm khí phá không chém tới, chém mũi thuyên Tô Huyên đang đứng thành hai nửa!
Hắn ta xuất kiếm thu kiếm chỉ trong nháy mắt.
Tất cả hải tặc chỉ cảm thấy đỉnh đầu ớn lạnh, giống như có sương lạnh bay qua, mà lại không thấy rõ động tác của hắn ta.
Chờ đến khi phản ứng lại, người đã sớm từ đuôi thuyền đến mũi thuyền, cũng đã bổ đôi nửa đoạn mũi thuyền ở phía đối diện.
“Cũng không phải là con thuyền quá chắc chắn.”
Hắn ta cười lạnh.
Mức độ kiên cố của con thuyền này đương nhiên không thể so sánh với thuyền chiến, nhưng chém thành như vậy, cũng không phải bất kỳ cao thủ nào cũng có thể làm được?
Hai ngươi là ai vậy?
Người này còn mạnh hơn người kial
Đám hải tặc đồng loạt nhìn về phía hắn ta.
Toàn thân hắn ta đều ướt nhẹp, như là mới từ dưới biển đi lên.
Đáng sợ hơn là, không một ai phát hiện hắn ta lên thuyền.
"Tìm được rồi."
Hắn ta đưa hai gốc thảo dược ướt dầm dề cho Hạ Hầu Nghi ở bên cạnh.
Sau đó ánh mắt hắn ta hướng về phía Tô Huyên.
Thoáng chốc toàn bộ thân thuyền chìm xuống biển, Vệ Đình và Bách Lý Thần chèo thuyền nhỏ tới.
Tô Huyên ôm công chúa Huệ An trong lòng, vững vàng đáp xuống thuyên nhỏ.
Cơ thể công chúa Huệ An nóng hổi áp sát vào da thịt lạnh lẽo của hắn ta, như một ngọn lửa thiêu cháy hắn ta.
"Đưa Họa Họa cho muội đi.
Tô Tiểu Tiểu nói với hắn ta.
Tô Huyên cúi đầu nhìn công chúa Huệ An.
Công chúa Huệ An giơ ngón tay xanh xao mảnh khảnh nắm vạt áo hắn ta: "Đừng đưa cho... Tiểu tuỳ tùng..." Tô Tiểu Tiểu đen mặt!
Là ai nói từ nơi xa xôi chạy tới đảo Thiên Sơn là để tìm ta? Đồ trọng sắc khinh bạn!
Tô Tiểu Tiểu híp mắt, nàng quyết định sau khi công chúa Huệ An tỉnh lại, chuyện đầu tiên nàng phải làm chính là bảo nàng ta tự mình soi gương!
Nàng ta tưởng rằng bản thân mình còn là một công chúa nhỏ trắng trẻo mềm mại sao?
Đã bị phơi thành da đen rồi, được không!
Tô Huyên giao công chúa Huệ An bệnh nặng cho Tô Tiểu Tiểu, sau đó lại cởi áo choàng của mình đắp lên cho nàng ta.
Tô Tiểu Tiểu ôm chặt công chúa Huệ An trong lòng, nghiêm túc đe dọa: "Ta sẽ đưa ngài đi tiêm! Không cho ngài uống thuốc!"
Công chúa Huệ An uất ức mếu máo: Tô Huyên, muội muội ngươi ức hiếp tal
Tô Huyên bay lên thuyền Hạ Hầu Nghi, đứng ở giữa một đám hải tặc.
Đám hải tặc bị hơi thở mạnh mẽ của hắn ta chấn áp lui về phía sau, tự động nhường ra một khoảng trống.
Tên nam tử kia cũng chậm rãi đi tới, ánh mắt thâm thúy nhìn Tô Huyên, trong mắt có một tia kinh ngạc thoáng qua, chốc lát lại nhàn nhạt nói: "Cửu sư đệ, vẫn khỏe chứ."
Lúc trước cách một khoảng xa, tiếng Cửu sư đệ thứ nhất, Tô Tiểu Tiểu không nghe thấy.
Lúc này gần trong gang tấc... Trăm thước, rốt cuộc cũng nghe được người nọ đang nói cái gì.
Tô Tiểu Tiểu hỏi Vệ Đình: "Hắn ta là sư huynh của Tô Huyên? Tại sao ta chưa từng thấy qua? Khoan đã... Là hắn ta! Thần long thấy đầu không thấy đuôi, nhị sư huynh trong lời đồn!"
Lúc này, Bách Lý Thần cũng thi triển khinh công lên thuyền, dừng ở bên cạnh Tô Huyên.
Ánh mắt nhị sư huynh quét qua quét lại trên người Bách Lý Thần.
Bỗng nhiên, hắn ta thấy hình xăm bồ câu máu trên cánh tay Bách Lý Thần.
Tương tự với bọn họ, nhưng lại không giống hoàn toàn.
Hắn ta từng thấy qua ở thư phòng của Tề Dao.
“Thì ra là ngươi.”
Hắn ta bừng tỉnh.
Bách Lý Thần nhìn hắn ta nói: "Vì sao đệ tử của Sát Thủ Minh lại xuất hiện ở trên thuyền của Hạ Hầu Nghi?" Nhị sư huynh nói: "Các hạ lấy thân phận gì để hỏi ta? Đại sư huynh, hay là người ngoài?"