Chương 2928: Cuộc Chiến Cuối Cùng 32
Chương 2928: Cuộc Chiến Cuối Cùng 32Chương 2928: Cuộc Chiến Cuối Cùng 32
Thuyền chiến Tô gia cấp bách đến gần, mọi người đều cảm thấy một cảm giác áp bức đến cực độ.
Thủy quân của Hạ Hầu Nghi cũng là một đội thủy quân được huấn luyện rất tốt, thế mà đứng trước mặt thủy quân khí thế hào hùng của Tô gia, lại giống như rắn gặp rồng.
Thủy quân Tô gia không chỉ có thuyền chiến dũng mạnh nhất, trang bị hoàn hảo nhất, tướng sĩ được huấn luyện giỏi nhất, còn có kinh nghiệm từ vô số trận chiến, tinh thần tướng sĩ bất khả chiến bại.
Đây là một đội quân không sợ chiến bại nhưng chưa bao giờ bại trận.
Tướng lĩnh bên cạnh Hạ Hầu Nghi nhận ra cờ hiệu của Tô gia, thân sắc nghiêm túc nói: "Là thủy quân Tô gia của Đại Chul"
Tướng lĩnh họ Thẩm tên Thạch, là tâm phúc của Hạ Hầu Nghi, được Hạ Hầu Nghi lựa chọn cẩn thận từ hàng vạn hàng ngàn thuộc hạ của mình.
Để thành lập thủy quân của riêng mình, Hạ Hầu Nghi từng phái Thẩm Thạch lẻn vào nhiều nước và trà trộn vào từng đại thủy quân để học tập.
Trong số đó, người khiến Thẩm Thạch kinh ngạc nhất chính là thủy quân Tô gia của Đại Chu.
Nói không quá khoa trương thủy quân do Thẩm Thạch được lệnh của Hạ Hầu Nghi huấn luyện một đội thủy quân, chính là được mô phỏng theo thủy quân Tô gia mà tạo nên.
Hạ Hầu Nghi cũng biết điểm này, cho nên khi nghe đến mấy chữ "Thủy quân Đại Chu', trên mặt hiện lên một tia ngưng trọng.
Đại phu trên thuyền lập tức băng bó vết thương ở cổ tay cho ông ta.
Ông ta vừa chịu đựng nỗi đau gấy xương, vừa bộc ra cơn tức giận vô tận.
Thẩm Thạch nói: "Chúa công yên tâm, thủy quân Tô gia là do có Lão hầu gia Tô Sóc. Ta không hề nhìn thấy bóng dáng Tô Sóc trên thuyền chiến! Chỉ cần không có Tô Sóc, thì sức chiến đấu của thủy quân Tô gia sẽ giảm ít nhất một nửa! Cộng thêm chúng ta đang đang nhàn nhã chờ đợi đánh trận, thì đánh với với đội quân mệt mỏi của bọn họ dễ như trở bàn tay.
Có một điểm Thẩm Thạch phán đoán không sai, thủy quân Tô gia quả thực đã hành quân cả ngày lẫn đêm, các tướng sĩ buộc phải hành quân một mạch đến hiện tại.
Tô Mạch đứng ở mũi thuyền, gió biển lạnh buốt thổi vào khuôn mặt lạnh lùng như ngọc, lướt qua môi khô nứt nẻ của hắn.
Ánh mắt của hắn vô cùng kiên định, không có chút nao núng. Thẩm Thạch giơ cao cờ lệnh trong tay, ra lệnh cho ba hướng đông, tây, nam: "Chuẩn bị chiến đấu!"
Ba mặt đông, tây, nam trên thuyền chiến lập tức chuyển hướng cung nỏ, chuẩn bị bắn vào thuyền chiến của Tô gia.
Mười chiến thuyền chiến của Hạ Hầu Nghi ở phía bắc tiếp tục chạy về hướng thuyền lớn của bọn người Tô Tiểu Tiểu, dần dần bao vây bọn họ.
"Chúa công, ngài muốn bắt con tin sao?"
Thẩm Thạch hỏi.
Hạ Hầu Nghi lãnh đạm nói: "Giết."
Giọng ông ta không lớn, nhưng lần này Tô Tiểu Tiểu đọc hiểu được ngôn ngữ môi của ông ta.
Lão vật này rốt cuộc tự tin thủy quân của ông ta đánh bại thủy quân Tô gia, hay là ông ta đã nhìn thấy kế hoạch của bọn họ?
Thật là một lão hồ ly xảo quyệt!
Tô Tiểu Tiểu không để ý đến việc giả vờ yếu đuối nữa, nhân lúc cao thủ phía sau vung kiếm về phía cổ của nàng, nàng rút chủy thủ từ thắt lưng ra đâm vào ngực đối phương bằng tay trái.
Cùng lúc đó, La Sát kiếm của Tô Huyên cũng bay tới cao thủ phía sau Công chúa Huệ An, đóng đinh tên đó lên mạn thuyền!
Thẩm Thạch sửng sốt!
Chẳng lẽ tiểu tử này giải được huyệt đạo?
Tô Huyên vốn là cố ý giả vờ phân tâm để bị khống chế, mục đích là muốn đến gần Hạ Hầu Nghi.
Nhưng đại ca đã ra tay nhanh hơn hắn ta.
Tô Huyên nhìn về phía Tô Mạch.
Hai huynh đệ từ xa nhìn nhau.