Chuong 316: Hanh Dien 1
Chuong 316: Hanh Dien 1Chuong 316: Hanh Dien 1
Tô Tiểu Tiểu không đợi bao lâu, Thẩm Xuyên đã cầm một cái quạt xếp đi ra.
"Thẩm Xuyên."
Tô Tiểu Tiểu chắp bàn tay mũm mĩm đi qua.
Thẩm Xuyên quay đầu lại nhìn, kinh ngạc nói: "Tô cô nương?”
Tô Tiểu Tiểu đi tới trước mặt hắn ta rồi nhìn đám học sinh nối đuôi đi sau hắn: "Ta thấy người ta toàn là tốp năm tốp ba, kết bạn mà đi, sao ngươi chỉ có một mình?"
Thẩm Xuyên mở quạt gấp ra: "Ta thích độc lai độc vãng! Đúng rồi, sao ngươi lại tới phủ thành? Đến một mình a2"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Còn có Nhị Cẩu, Tôn chưởng quầy và một tiểu nhị tên Tiểu Ngũ, họ đi mua đồ rồi."
"Là Tôn chưởng quầy của Cẩm Ký à?" Thẩm Xuyên hỏi.
"Là ông ấy." Tô Tiểu Tiểu gật đầu: "Giờ ông là chưởng quây của ta."
Thẩm Xuyên sững sờ nói: "Uầy... Xem ra mấy ngày ta không có mặt, trên đã đã xảy ra không ít chuyện nhỉ. À, mà tại sao các ngươi lại đến phủ thành?"
Tô Tiểu Tiểu hời hợt nói: "Đến làm ăn."
Thẩm Xuyên vui vẻ: "Ngươi được lắm, làm ăn đến tận phủ thành rồi cơ đấy!"
Có một câu nói rất hay rằng đời người có ba đại hi lớn nhất... Lúc đê danh kim bảng, đêm động phòng hoa chúc và lúc tha hương gặp người quen cũ.
Trước đây Thẩm Xuyên không may được hạng hai, nhưng cuối cùng hắn ta lại bắt kịp hạng nhất, nói không vui thì là giả.
Hắn ta làm chủ, mời đoàn người Tô Tiểu Tiểu đến tửu lâu nổi tiếng nhất phủ thành là Bạch Vân Các để dùng bữa.
Mùi vị đồ ăn ở Bạch Vân Các không tệ, trước đây Tôn chưởng quỹ đã tới mấy làn rồi.
Thẩm Xuyên thì không thua kém ai ở phương diện tiêu tiền phá của này, hắn ta gọi một bàn rất lớn, toàn bộ đầu là món ăn chiêu bài nhà hắn ta.
"Ngon không?" Thẩm Xuyên hỏi.
"Ngon." Tô Tiểu Tiểu nói.
Tô Nhị Cẩu thâm nghĩ: Rõ ràng không ngon bằng đồ tỷ nấu.
Tô Tiểu Tiểu giảm béo nên không có thể ăn, nàng chỉ ăn rau một tý một tý rồi ung dung thong thả ăn đậu trong dĩa đồ ăn.
Thẩm Xuyên nói: "Ta còn chưa hỏi ngươi, ngươi đến phủ thành để buôn bán gì vậy?" Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh đáp: "À, Vương gia sắp tổ chức yến tiệc Chu Yến, làm chút đồ ngọt."
Thẩm Xuyên cả kinh nói: "Vương gia? Vương gia mở cửa hiệu bán vải đó sao?"
Tô Tiểu Tiểu: 'Ừm”"
Thẩm Xuyên mở to mắt: "Trời ạ, ngươi cũng lợi hại thật!"
Cái này đâu chỉ là lợi hại đâu, quả thực là nghịch thiên ấy chứ?
Tính toán đâu ra đấy, nàng mới bày sạp làm ăn được hai tháng thôi mà đã được Vương gia giàu có một phương coi trọng chiếu cố rồi.
"Ra giá tiên cao không?" Thẩm Xuyên không có hứng thú với người khác mà chỉ mãi nói chuyện với Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu nhẹ nhàng nói: "Không nhiều, tâm bốn mươi năm mươi lạng gì đó."
Thẩm Xuyên trợn mắt há hốc mồm: Bốn mươi năm mươi lạng mà còn không nhiêu sao? Ngươi nói nghe nhẹ nhàng quái
Thẩm Xuyên bội phục sát đất: "Vương gia giao thiệp rộng rãi, trong yến hội nhà ngài ấy, các người sẽ bán được không ít thứ nhỉ?"
Tô Tiểu Tiểu đáp: "Ừm, còn có Triệu gia gì đó nữa, sắp đến yến tiệc cập kê, hai cái khác ta không nhớ."
Tôn chưởng quỹ tiếp tục cười ha ha, đúng thế, hay lắm, vàng đều rơi xuống đây cả rồi. ...
Ăn cơm xong, sắc trời vẫn còn khá sớm.
Thẩm Xuyên muốn dẫn nàng đi dạo quanh phủ thành một vòng nhưng nàng lắc đầu từ chối: "Ta phải đến Thanh Vân Am đưa đồ hộ người khác một chút."
Nói vậy rồi, Thẩm Xuyên giữ nàng lại cũng không hay.
Nhưng ngay lúc hắn ta đi tính tiền thì lại được báo rằng bàn ăn đã được tính tiền rồi.
Thẩm Xuyên nhìn chiếc xe ngựa dần đi xa, trong lòng có chút khó chịu: "Đã nói ta làm chủ rồi mà......