Chuong 335: Hoa Ly 3
Chuong 335: Hoa Ly 3Chuong 335: Hoa Ly 3
Ba năm nay, Tô Ngọc Nương ở nhà chồng không được cho gì mà vẫn sống như diều gặp gió, nếu bảo nàng ấy không có bản lĩnh nào thì làm sao có thể?
Nhưng có lẽ do nàng ấy quá có bản lĩnh, nên đã quên phân lượng của mình, luân phiên chống đối nhà chồng và nhà mẹ đẻ, người nào nói cũng không nghe.
Tô Xán nói: "Phụ thân, người xem chuyện này... làm sao bây giờ? Ngày mai cả thôn sẽ biết Ngọc Nương đến Tiểu Tô gia ở, các hương thân sẽ bàn tán, chúng ta không thể mặc kệ người này. Ôi, nếu nàng ấy có được một nửa sự ngoan ngoãn của Cẩm Nương, thì cũng không đến nỗi gây họa thế này!"
Tô Cẩm Nương ở trong phòng, vừa đưa khăn cho Phương thị, vừa tự nhiên nảy sinh một sự sảng khoái.
Sắc mặt Tô lão gia tử nghiêm trọng, cân nhắc một lát, mới nói: "Có người hỏi, thì nói cơ thể Ngọc Nương không khỏe, đến Tiểu Tô gia dưỡng bệnh."
Tô Bàn Nha học y thuật, mấy ngày qua cũng có đến Lão Tô gia khám bệnh cho Tô Ngọc Nương, lý do này coi như nói cho qua. ...
Tiểu Tô gia.
Tô Tiểu Tiểu và Tô Nhị Cẩu cùng nhau dọn xong gian phòng.
Ở nông thôn không có chú ý như trong thành, gì mà gian phòng của nam nhân không thể ở, có được một phòng trống để ngủ đã không tệ rồi.
Tất cả đệm chăn được thay đổi sạch sẽ.
Hai nàng đi gấp nên Tô Ngọc Nương không mang theo tã lót của đứa nhỏ, Tô Tiểu Tiểu lại phải đến Lão Tô gia một chuyến, mang theo đao giết heo đi.
Tô Thừa và Tô Nhị Cẩu mỗi người một thanh đao giết heo.
Người của Lão Tô gia sợ đến nỗi không dám thở mạnh một hơi.
Tô Tiểu Tiểu bảo Phương thị sắp xếp giùm mấy bộ quần áo và đồ dùng, sau đó cả nhà nghênh ngang rời đi.
Người của Lão Tô gia tức tới nỗi mắt trợn trắng!
Ban đêm, Tô Ngọc Nương tắm rửa xong, ngồi vào trong chăn, đứa bé bên cạnh ngủ say sưa.
Nàng ấy cảm nhận được sự yên tĩnh lâu ngày không có ở Tiểu Tô gia.
"Đại Nha, hôm nay cảm ơn ngươi, cũng, cũng cảm ơn phụ thân ngươi giúp ta."
Với tư cách đứng đầu một nhà, nếu Tô Thừa không đồng ý... Trên thực tế, Tô Thừa không đồng ý cũng không sai.
Dù sao thân phận của Tô Ngọc Nương quá khó xử, người bình thường ai lại cam tâm tình nguyện lội vào vũng nước đục của nàng ấy?
Nhưng nàng ấy nhìn ra được, cả nhà này thật lòng.
Cho dù ai có bất kỳ quyết định gì, những người còn lại sẽ hưởng ứng hết mình.
Nàng ấy đã từng cho rằng, Lão Tô gia cũng như vậy.
Nhưng trải qua nhiều chuyện như vậy nàng ấy mới hiểu được, sự hòa thuận của Lão Tô gia là biểu hiện giả dối, cho tới bây giờ tâm tư của mọi người chưa từng thật sự gắn kết với nhau.
Tô Tiểu Tiểu ô một tiếng, nói: 'Nếu ngươi áy náy, thì nộp ít phí cơm nước cũng được."
Tô Ngọc Nương: ”...'
Sao lúc nào ngươi cũng có bản lĩnh cắt ngang tâm tình của ta vậy?
Tô Ngọc Nương hít sâu một hơi, tự mình nối lại tâm tình theo thói quen.
Nàng ấy nói: "Sao ngươi không hỏi sau này ta có tính toán gì không?”
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ngươi nghĩ xong rồi?"
Tô Ngọc Nương: "Chưa."
Tô Tiểu Tiểu: "Vậy ta hỏi làm gì?"
Ngươi nói chuyện thật sự rất thiếu đánh nhai
Ngươi học ai vậy hải
Đông phòng, chẳng biết tại sao Vệ Đình lại hắt hơi một cái!
Tô Ngọc Nương bị Tô Tiểu Tiểu làm cho tức giận, ngược lại đã xua tan sự ấm ức ở Lão Tô gia.
Hô hấp của nàng ấy thông thoáng hơn rồi!
Nàng ấy cân nhắc nói: "Đại Nha, nếu như... Ta nói là nếu như... Ta không muốn quay về Trịnh gia thì sao?"
Tô Tiểu Tiểu cất quần áo của nàng ấy vào ngăn tủ: "Vậy thì không vê."
Nàng ấy cười cay đắng: "Ngươi sẽ không cảm thấy nữ nhân như ta rất đồi phong bại tục sao?"