Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 346 - Chương 349: Mất Tích 1

Chương 349: Mất Tích 1 Chương 349: Mất Tích 1Chương 349: Mất Tích 1

Hắn ta đứng dưới ánh trăng, quay lưng vê phía Hà chưởng quầy, tạo nên một hình mẫu đẹp trai lạnh lùng và độc đoán.

"Hãy ngoan ngoãn nghe lời đi, nếu không lần sau sẽ không giữ được cái mạng của ngươi đâu!"

Hà chưởng quầy: "Cái gì mà ngoan ngoãn nghe lời? Nghe lời của ai? Ngươi muốn ta làm gì? Tên ngu bức này từ đâu tới vậy! Ngươi phải nói cho rõ ràng đã rồi hãy đi!"

Nghe mọi người và mua một chiếc máy làm bánh mì mới.

Hà chưởng quây bị trói trên mặt đất lạnh, cơ thể trân truông nằm cả một đêm, qua hôm sau đã bị nhiễm phong hàn, đã mấy ngày rồi không đến Cẩm Ký.

Tô Nhị Cẩu khoe bắp tay rắn chắc: "Tỷ, chắc chắn là do chúng ta lợi hại quá nên đã doạ hắn sợ rồi!"

Tô Tiểu Tiểu chần chừ giây lát: "Khụ... cũng đúng."

Khi hai người bọn họ quay về nhà thì không thấy Tô Ngọc Nương nữa.

Bèn hỏi Tiểu Ngô Thị, nàng ấy lắc lắc đầu: "Ta đến ven hồ rửa trứng muối, khi quay về đã không thấy tỷ ấy trong phòng nữa rồi. À đúng rồi, hình như ta có nghe nói tỷ ấy định đến huyện nha, không lẽ tỷ ấy đến đấy rồi?"

Tô Tiểu Tiểu biết chuyện nàng ấy đến huyện nha đóng dấu, nàng rời quầy từ sáng sớm, khi đó Tô Ngọc Nương còn chưa tỉnh dậy, nàng vốn định bảo Lưu Bình đến chiều dùng xe lừa đưa Tô Ngọc Nương đến huyện nha.

Nhưng cũng không loại trừ khả năng Tô Ngọc Nương gấp gáp đã tự đến huyện nha rồi.

Còn về việc tại sao Tô Tiểu Tiểu không gặp được nàng ấy trên đường cũng không khó lý giải.

Trấn này to như vậy, huyện nha cũng không chung một hướng với Cẩm Kỳ, hơn nữa khi đi trên đường vừa hay bọn họ đã vô tình đi qua rồi.

Có điều, mãi đến chạng vạng cũng không nhìn thấy Tô Ngọc Nương.

"Đến huyện nha mà lâu vậy à?" Tô Tiểu Tiểu lẩm bẩm, nàng bảo Tô Nhị Cậu đến nhà Lão Lý với Lý Chính hỏi nhìn thấy Tô Ngọc Nương rời thôn khi nào.

Lão Lý với Lý Chính đều lắc đầu, không nhìn thấy Tô Ngọc Nương rời thôn.

Chuyện này kỳ lạ thật.

Không rời khỏi thôn, Tô Ngọc Nương có thể đi đâu được chứ?

Không lẽ người nhà Lý Chính với Lão Lý đều vừa khéo không thấy Tô Ngọc Nương ra ngoài?

Tô Tiểu Tiểu gọi Lưu Bình đến : "Lưu đại ca, phiên huynh đến huyện nha một chuyến, xem xem Ngọc Nương có ở đấy không." “Ta đi ngay bây giờ."

Lưu Bình lên xe lừa đi một đường không dám nghỉ ngơi.

Con lừa này khác với những con khác, nó ăn nhiêu hơn nên sức lực cũng mạnh hơn, cho nên chạy rất nhanh.

Khoảng tầm nửa canh giờ Lưu Bình đã quay trở về rồi.

"Người ở nha môn nói là hôm nay không có người phụ nữ trẻ tuổi nào đến đó."

Tiểu Ngô Thị cũng không rời đi, nàng ấy nán lại nhà họ Tô chờ tin tức của Tô Ngọc Nương.

Nàng hỏi: "Không lẽ... tỷ ấy quay về nhà họ Trịnh rồi?"

"Không đâu.' Tô Tiểu Tiểu lắc đầu,"Tô Ngọc Nương đã không còn quan hệ với nhà họ Trịnh nữa rôi.'

"Lão Tô Gia đâu?" Tô Nhị Cẩu nói.

Tô Ngọc Nương từng nhắc qua, nàng ấy còn để lại ít đồ ở nhà họ Tô, hành lý... với chút tiền riêng của nàng ấy.

Cụ thể bao nhiêu tiên, Tô Tiểu Tiểu cũng rõ, phú bà nhỏ như Tô Ngọc Nương không nói, nhưng chắc chắn cũng không phải con số ít.

Tô Ngọc Nương giấu nó rất kỹ, ngay cả Phương Thị cũng không hé nửa lời.

Cho nên Tô Ngọc Nương nếu muốn lấy lại đồ của mình thì đúng là phải tự đến đó mới được.

Tô Tiểu Tiểu suy nghĩ, nhà họ Tô chắc chắn vẫn còn lại ít hành lý, đang định đến đấy xem xem, chẳng ngờ người của Tô Lão Gia đã đến tận cửa rồi.

Là Tô Xán và Tô Nhị Lang đến.

Cha con hai người họ khí thế hùng hổ, như thể đến đây để phá nát cái nhà này vậy.
Bình Luận (0)
Comment