Chuong 348: Giao Huan 2
Chuong 348: Giao Huan 2Chuong 348: Giao Huan 2
Đúng vậy, Trịnh Nguyên Bác thương nàng ấy, nhưng hắn ta cũng phản bội nàng ấy.
Ba chồng và mẹ chồng rất coi trọng nàng ấy, không phải vẫn đã chọn giữ A Hương trong nhà sau khi nghe tin nàng ấy không có khả năng sinh con bằng A Hương, không có tiền bằng A Hương đó sao?
Nàng ấy biết việc mình đang làm một việc kinh thiên động địa, có lẽ nàng ấy sinh ra để tạo phản vậy.
"Thư phóng thích thê tử đâu?" Tô lão gia tử đi thẳng vào vấn đề.
So với những người khác chỉ cố gắng trấn áp Tô Ngọc Nương bằng lời nói, Tô lão gia tử rõ ràng biết cách nắm bắt những điểm mấu chốt tốt hơn.
Thư phóng thích thê tử cần phải được lên nha môn đóng dấu, nhưng mà Tô Ngọc Nương vấn luôn đang ở cử, cho nên có nghĩa là, nàng ấy vẫn chưa có cơ hội khiến cho thư phóng thích thê tử có hiệu lực. ...
Hôm nay Tô Tiểu Tiểu đi bày quây hàng buôn bán.
Khi những khách quen nhìn thấy nàng thì lập tức cảm thấy như đã lâu lắm rồi không gặp.
Không thể nào, Tô lão phụ thân độc ác tàn nhẫn quá rồi, dọa cho mấy tiểu cô nương sợ đến phát khóc.
Cứ như vậy, công việc buôn bán của Tô Ký vẫn ngày càng nổi tiếng, nói xem có khiến người ta khó chịu hay không?
"Ôi? Nha đầu, có phải ngươi lại gầy nữa hay không?"
Một đại nương hỏi.
Tô Tiểu Tiểu cười: 'À, có gầy đi một chút."
Tối qua nàng lại lén lút cân thể trọng, lại ốm đi hai mươi cân rồi.
Nếu như nói hai mươi cân trong tháng đầu tiên không nhận ra thay đổi gì lớn, vậy thì hai mươi cân trong tháng thứ hai có thể cảm nhận rõ ràng là người ốm đi trông thấy.
Ống tay áo rộng rồi, cổ áo cũng không còn chật căng nữa, những thớ thịt trên mà cũng bớt đi nhiều rồi.
So với việc trước đây bước ba bước thì thở hổn hển, bước năm bước thì mồ hôi nhễ nhại, nàng của bây giờ là một Tiểu Bàn Nha thoải mái nhẹ nhàng rồi.
Tô Tiểu Tiểu giảm cân không phải là để cho người khác thấy, mà là nàng muốn bản thân mình có một cơ thể khỏe mạnh.
So với những thay đổi bên ngoài, thực ra điều khiến nàng mừng rỡ hơn chính là việc cơ thể mình không ngừng được mạnh thêm. Nếu tiếp tục như thế này, sẽ không lâu nữa có lẽ sẽ có thể khôi phục được một nửa thực lực của... kiếp trước.
Tại sao lại là một nửa?
Còn không phải là vì cơ thể này có thể chất đặc biệt hay sao.
Ở kiếp trước, bản thân làm việc gì cũng là làm chơi ăn thật, đến nơi này thì ngược lại.
Bánh bột ngô nhanh chóng được bán hết, Tô Tiểu Tiểu thu dọn quầy hàng, ra chợ phiên chọn mua nguyên liệu với Tô Nhị Cẩu.
Tô Ký đã có danh tiếng trong trấn, ông chủ cửa hàng cũng quen biết Tô Tiểu Tiểu, biết rằng lát nữa sẽ có một người tên Lưu Bình đến lấy hàng cho nàng.
Hai tỷ đệ đi bộ trở ve thôn.
Nửa đường, Tô Nhị Cẩu đột nhiên lên tiếng: "Tỷ, tỷ có phát hiện ra dạo này người của Cẩm Ký không đến quấy rối chúng ta nữa rồi hay không?
Nói đến cái này, Tô Tiểu Tiểu cũng có chút bất ngờ.
Bọn họ đã tranh giành buôn bán của Cẩm Ký, theo lý mà nói, Cẩm Ký phải ôm hận trong lòng, tìm cơ hội để báo thù lại mới phải.
Cho dù là nể nang Thích lão phu nhân, miễn là họ không lật tung quây hàng của họ trước công chúng và không để người khác ở ngoài sáng bắt được thóp họ, ngấm ngầm gây rắc rối thì cũng được mà nhỉ.
Nhưng mà Cẩm Ký... hình như vẫn không hề có động tĩnh gì.
Việc này thì phải bắt đầu nói từ Úy Trì Tu.
Úy Trì Tu đã trói Hà chưởng quầy trước khi đi phủ thành.
Giơ tay chém đao xuống, tạch tạch tạch, Hà chưởng quầy biến thành một con gà trọc lông ngay.
Từ đầu đến cuối, Úy Trì Tu thậm chí còn không cho Hà chưởng quầy nhìn mặt trước.