Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 350 - Chương 353: Benh Vực Người Mình 3

Chương 353: Benh Vực Người Mình 3 Chương 353: Benh Vực Người Mình 3Chương 353: Benh Vực Người Mình 3

"Tam Lang." Tô Tiểu Tiểu hỏi cậu ta/'Hôm nay ngươi có đến tìm đại tỷ người không?"

Mọi người đều đồng loạt nhìn về phía anh.

Tô Tam Lang mới có mười tuổi, làm gì trải qua chuyện như thế này được chứ? Bị doạ sợ bèn trốn phía sau Phương Thị.

Lý chính bèn nói: "Tam Lang, đừng sợ, có gì nói nấy."

Tô Tam Lang rụt rè liếc nhìn cha và hai anh trai, yếu ớt gật đầu.

Lý chính lại nói: "Đại tỷ có nói với ngươi là muốn đi đâu không?"

Tô Tam Lang lắc đầu.

Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Tam Lang, ai bảo ngươi đến tìm đại tỷ vậy?"

Kể từ khi Tô Ngọc Nương chuyển đến nhà họ Tô Tiểu sống, người nhà họ Tô Lão đã không cho phép Tô Tam Lang lui tới với Tô Ngọc Nương nữa.

Cho nên cậu ấy đến tìm chắc chắn là có nguyên nhân nào đó.

Tô Tam Lang do dự một lát, rồi nhỏ nhẹ nói: "Là ông nội bảo ta đến."

Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Bảo ngươi đến tìm đại tỷ để làm gì?"

Tô Tam Lang nói: "Bảo ta gọi đại tỷ quay vê."

Tô Tiểu Tiểu lại hỏi: "Thế đại tỷ ngươi đã về với ngươi rồi?"

Tô Tam Lang chần chừ giây lát, thấp đầu nhỏ giọng nói: "Ừm”"

Lúc hai tỷ đệ họ quay về, Lưu thẩm không nhìn thấy, vì dì ấy đi nấu ăn rồi.

Tô Tiểu Tiểu ngừng lại giây lát: "Ngươi có biết, ông nội ngươi gọi đại tỷ quay vê để làm gì không?”

Tô Tam Lang lắc đầu: "Ông nội không nói."

Tô Thừa nâng cằm, hừ lạnh một tiếng: "Đã nghe thấy chưa hả, Ngọc Nương quay về nhà họ Tô Lão các ngươi rồi, các ngươi còn dám đến đây đòi người?"

Tô Nhị Lang tức giận nói: "Nhị tỷ ta đúng là đã quay về rồi, nhưng tỷ ấy lấy đồ xong lại rời đi rôi.'

"Là như vậy sao? Tam Lang?" Tô Tiểu Tiểu lại hỏi đứa bé mười tuổi này lân nữa.

Tô Tam Lang chậm rãi gật đầu: "Hình ngư đại tỷ cãi nhau với mọi người, cam theo vài bọc đồ rồi vội vàng bỏ đi. Ta gọi tỷ ấy, nhưng tỷ ấy không thèm để ý đến ta, sau đó ta nhìn thấy tỷ ấy đi vào từ cửa sau nhà các ngươi."

Tô Tiểu Tiểu lập tức trâm mặc hỏi: "Ngươi thấy tỷ ấy đi vào nhà ta?"

Tô Tam Lang nhớ lại một chút, rồi gật đầu: "Ừm, tỷ ấy đi vào từ cửa sau." Ánh mắt Tô Tiểu Tiểu lạnh lùng.

Ngọc Nương đã quay về? Sau đó Ngọc Nương lại biến mất?

Là Tô Tam Lang đang nói dối, hay là chuyện này còn có ẩn tình gì nữa?

"Ngoài Tam Lang nhìn thấy Ngọc nương trở về Tiểu Tô gia, thì còn có người nào khác nhìn thấy không?"

Người nói chuyện là Tiền thị.

Tiền thị chưa bao giờ quan tâm những chuyện vớ vẩn trong thôn, đây là lần đầu tiên bà ấy đứng ra.

Nhưng mà ngẫm lại cũng không có gì kỳ lạ, dù sao con dâu bà ấy là do Tô Bàn Nha đỡ đẻ cho, đương nhiên là bà ấy nói với Tô Bàn Nha.

Mọi người đều nhìn về phía Lưu thẩm.

Lưu thẩm thở dài: "Ta thật không nhìn thấy, ta đi nấu ăn."

"Mẹ của Đại Mai Tử đâu? Không phải đang làm việc ở Tiểu Tô gia sao?" Một người dân trong thôn hỏi.

Con dâu nhà họ Tôn nói: "Mới vừa nói đấy, cô bé ra bờ sông giặt đồ! Lúc đó không còn ở đây!"

"Tam Lang, ngươi nói sự thật sao?" Lí chính hỏi Tô Tam lang.

Tô Xán không vui: "Lí chính, ngươi nói vậy là có ý gì? Ngươi đang hoài nghi chúng ta cố ý tìm Tam Lang đến nói dối sao? Nó mới bao nhiêu tuổi? Mười tuổi! Chúng ta có thể dạy nó như thế saol"

Lí chính: “Tôi không có ý này...

Tô Xán hừ lạnh nói: "Mấy ngày nay, Tiểu Tô gia phát đạt, ta biết rõ ngươi thân thiết với Tiểu Tô gia, nhưng ngươi cũng không thể thiên vị Tiểu Tô gia. Ngươi đừng quên, năm đó nếu không phải Lão Tô gia của chúng ta thì người trong cả thôn đã chết đói từ lâu rồi!"
Bình Luận (0)
Comment