Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 349 - Chương 352: Bênh Vực Người Mình 2

Chương 352: Bênh Vực Người Mình 2 Chương 352: Bênh Vực Người Mình 2Chương 352: Bênh Vực Người Mình 2

Ba đứa trẻ nhìn người mẹ trắng trẻo mập mạp, lại nhìn người cha yếu ốm bị què một chân, bọn chúng suy nghĩ rồi gật đầu, có vẻ như nương mới là người giỏi đánh hơn cha.

Tô Thừa cũng nói: "Nữ phu, con vào trong trước đi, lát nữa có đánh cũng không làm thương con”

Vệ Đình bị đánh giá thấp năng lực chiến đấu: “...

Mặt khác, con của Tô Ngọc Nương khóc không ngừng nghỉ, Tô Tiểu Tiểu bảo Tô Nhị Cẩu: "Nhị Cẩu, đệ đến nhà họ Lý với Tiểu Ngô Thị đi."

"Ừm”" Tô Nhị Cầu đồng ý, cầm lấy con dao rựa lên rồi đi ra ngoài.

Tô Nhị Lang bị doạ hoảng sợ, mặt mày tái nhợt, nội tâm thì không muốn nhượng bộ, hai chân lại thật thà bỏ chạy tức thì.

Tô Nhị Cẩu đưa Tiểu Ngô Thị đến nhà họ Lý.

Tiểu Triệu Thị cho đứa bé bú, hỏi đã xảy ra chuyện gì rồi.

Tiểu Ngô Thị thở dài: "Không thấy Ngọc Nương đâu cả."

Tiểu Triệu Thị nói: "Luc nay Nhị Cẩu đến hỏi cha ta, có nhìn thấy Ngọc Nương rời thôn không."

Tiểu Ngô Thị nói: "Đúng vậy, bọn ta còn cho rằng Ngọc Nương đến nha môn làm việc rồi."

Còn về việc đến nha môn làm gì thì Tiểu Ngô Thị không nói nữa.

Tiểu Triệu Thị cũng không phải là người thích nhiều chuyện, cũng khôn khéo không tra hỏi chỉ tiết.

Tiền Thị ở ngoài nghe thấy được, sắc mặt trông rất khó coi.

Tô Ngọc Nương biến mất rồi, liên quan gì đến người nhà họ Tô Tiểu chứ?

Tiền Thị vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện Tô Ngọc Nương cắt đứt với Hồ Ổn Bá, ấn tượng của Tiền Thị với nhà họ Tô Tiểu đã thay đổi rồi.

"Lão già, đi xem xem." Bà ấy gọi Lão Lý,'Lý Chính cũng sang gọi rồi."

Lão Lý Đầu rất ngạc nhiên: "Sao hôm nay bà lại chịu đi lo chuyện bao đồng rồi vậy?"

Tiên Thị cũng là người không thích nhiêu chuyện.

Tiên Thị trừng mắt nhìn ông: "Ta cũng không phải người không phân biệt được tốt xấu."

Đại Nha đã giúp gia đình bọn họ rất nhiều chuyện, ngoài miệng thì không có gì cả, nhưng trong lòng lại nhớ rất rõ.

Nhưng đáng tiếc là, chuyện của Tô Ngọc Nương, ngay cả Lý Chính cũng không giúp được.

Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh hỏi: "Các ngươi luôn miệng nói là ta giấu Ngọc Nương, ta giấu tỷ ấy để làm gì?

Chu Thị hống hách nói: "Có phải ngươi sợ Ngọc Nương khỏi bệnh rồi, thì không kiếm được tiên nên đem nó giấu thêm mấy ngày nữa?"

Tô Tiểu Tiểu mỉa mai nhìn Tô Xán: "Tại sao Ngọc Nương phải đến ở nhà bọn ta, ta nghĩ, người của Tô Lão gia đây trong lòng ắt sẽ hiểu rõ."

Đôi mắt Tô Xán lóe lên.

Chu Thị cười khúc khích: "Không phải ngươi muốn lừa tiền châm cứu, nên mới làm cho bệnh của Ngọc Nương không nhanh khỏi, nên mới doạ Ngọc Nương không thể không đến nhà các ngươi ở để dưỡng bệnh?"

Tô Tiểu Tiểu bật cười: "Ai chà, thì ra người nhà Tô Lão gia nói như vậy với hàng xóm ư."

Tô Xán hắng giọng.

Lưu thẩm đột nhiên lên tiếng: "À, ta nhớ ra một chuyện rồi, sáng sớm đó, hình như ta nhìn thấy tiểu đệ của Ngọc Nương đến tìm nó, đi từ cửa sau. Lúc đó ta đang nấu cơm ở nhà bếp, ta còn gọi nó một tiếng, ta hỏi nó đến tìm đại tỷ à, nhưng nó không trả lời. Ta thấy nó đi qua nhà họ Tô Tiểu từ cửa sau nhà bếp.

Tô Tam Lang đến rồi thì mọi chuyện sẽ có sự chuyển biến mới thôi.

Lý Chính bảo Lý Tiểu Dũng đến nhà họ Tô Lão gọi Tô Tam Lang đến.

Tô Tam Lang cùng với Tô Cẩm Nương và Phương Thị rất nhanh đã đến.

Kể từ khi Tô Tiểu Tiểu dạy dỗ Tô Cẩm Nương một trận, còn không cho phép nàng ta xuất hiện trước mặt nàng nữa thì quả thật Tô Cẩm Nương mấy ngày nay đều không ra ngoài.

Hôm nay có rất nhiêu người, Tô Cẩm Nương không tin Tô Tiểu Tiểu sẽ làm gì nàng ta trước mặt tất cả mọi người, nên nàng ta mới dám đến.
Bình Luận (0)
Comment