Chương 358: Chân Tướng 1
Chương 358: Chân Tướng 1Chương 358: Chân Tướng 1
Tô Ngọc Nương mất tích, nhìn cứ như là nhắm vào Tô Ngọc Nương, nhưng thực tế là đáng nhắm đến Tiểu Tô gia.
Một khi "tang vật" bị phanh phui ra, bọn họ sẽ nói - Tô Ngọc Nương bị Tiểu Tô gia hại chết, bởi vì Tiểu Tô gia thấy tiền nên sáng mắt, cho nên đã tham của giết người.
Tuy rằng người ở Tiểu Tô gia đều không có công cụ gây án và thời cơ, nhưng có một số thủ pháp giết người, không cần phải trực tiếp mặt đối mặt.
Đối phương nếu có thể chế tạo tang vật, nhất định cũng đã cùng nhau nghĩ kỹ ra thủ pháp gây án rồi.
Tô Tiểu Tiểu cau mày: "Không hay rồi! Ngọc Nương gặp nguy hiểm!"
Tô Tiểu Tiểu xoay người rời đi.
"Ngươi định đi đâu?”
Vệ Đình hỏi.
“Ta đi lên trên núi tìm xeml"
Chắc chắn trong thông không có, Trịnh gia ở bên kia chắc chắn cũng không có, nơi không có khả năng nhất bây giờ lại trở thành nơi ẩn náu lớn nhất.
Vệ Đình nhăn mày, không nói gì cả.
Sau khi Tô Tiểu Tiểu rời đi, Úy Trì Tu như một bóng ma mà vụt vào trong nhà.
Hắn ta cũng chỉ mới đến, chuyện riêng của Tiểu Tô gia hắn ta không có hứng thú, chuyện này liên can gì đến hắn ta? Hắn ta chỉ lo cho Vệ Đình và ba đứa nhỏ.
"Đại nhân! Người đoán xem vừa rồi thuộc hạ mới thấy ai trên trấn?"
Vệ Đình không để ý đến hắn ta.
Hắn ta tự mình quyết định: "Thuộc hạ thế mà lại thấy Tiêu Trọng Hoa ở thư viện Ngô Đồng! Khó trách Cảnh tiểu hầu gia sẽ xuất hiện ở trấn trên, hóa ra là đang hộ tống biểu ca của mình! Ấy? Đại nhân? Người có nghe ta nói chuyện không? Tiêu Trọng Hoal"
Thần sắc của Vệ Đình vẫn lạnh lùng.
Úy Trì Tu nhìn hắn một cách kỳ quái: "Đại nhân, sao ngài lại như thế? Sao ngài lại không kinh ngạc khi ta tra ra được Tiêu Trọng Hoa? Chẳng lẽ ngài đã biết từ sớm rồi à? Không đúng, hình như là ngài không vui nha..."
"Đi ra ngoài." Vệ Đình nói.
Úy Trì Tu cúi đầu đi ra ngoài.
"Có nhiệm vụ cho ngươi.'
Con ngươi của Úy Trì sáng ngời, hóa ra không phải là kêu hắn ta cút đi, mà là kêu hắn ta đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ?!
Là muốn hắn ta đi giết Tiêu Trọng Hoa? Đúng không đúng không đúng không?
Hắn ta khốc suất cuồng bá duệ, là sát thủ đứng hàng thứ hai trong danh sách, nên đi hoàn thành loại nhiệm vụ khó khăn địa ngục này!
Cái này mới xứng với thân phận của hắn tal
Sau hai hơi, Úy Trì Tu mang vẻ mặt cuộc sống không còn gì luyến tiếc mà bước ra từ trong phòng. ...
Lão Tô gia.
Tô Cẩm Nương vừa mới cởi áo ngoài, đang chuẩn bị nghỉ ngơi.
Đột nhiên, cửa phòng bị người ta dùng một chân đá văng, Tô Tiểu Tiểu như sấm rền gió cuốn mà tiến vào.
"Tô Bàn Nha, người - a -"
Tô Cẩm Nương còn chưa kêu xong một câu, đã bị Tô Tiểu Tiểu túm tóc kéo từ trên giường té xuống.
Tô Cẩm Nương té mạnh đến nỗi hai mắt nổ đom đóm.
Tô Tiểu Tiểu không nhiều lời vô nghĩa với nàng ta, trực tiếp bóp chặt cổ nàng ta, đập nàng ta vào trên bức tường lạnh lẽo như băng!
"Tô Cẩm Nương! Thành thật nói cho ta biết, Ngọc Nương đã đi đâu?"
Giọng nói của nàng lạnh như băng, giống như La Sát đến từ địa ngục.
Tô Cẩm Nương có thể cảm nhận được rõ ràng lúc này Tô Tiểu Tiểu thật sự mang theo sát ý, lân trước khi nàng giáo huấn nàng ta, cùng lắm chỉ là trừng phạt nhỏ nhưng mà cảnh cáo lớn.
Con người này cũng thật kỳ quái, khi nàng ta lừa nàng, nàng cũng không tức giận đến như vậy, thế nhưng lại chỉ có một chút quan hệ với Tô Ngọc Nương bị mất tích thì nàng lại hận đến mức không thể giết nàng ta.
Chẳng lẽ, trên đời này thật sự có người không ích kỷ hay sao?
Tô Cẩm Nương nàng không tinl