Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 366 - Chương 369: Tự Lập Hộ Riêng 1

Chương 369: Tự Lập Hộ Riêng 1 Chương 369: Tự Lập Hộ Riêng 1Chương 369: Tự Lập Hộ Riêng 1

Tô Nhị Lang rũ mắt xuống, cắn răng nói tiếp: "Gia gia chỉ... chỉ bảo đại ca đưa Ngọc Nương đi, nhưng trong lòng ta vẫn cứ luôn oán giận không dứt, thế nên đã cùng với cha nghĩ ra một cách, muốn thay Lão Tô gia trút nỗi giận này."

Hắn ta nói xong thì liền xoay người "bùm" một cái quỳ xuống với Tô lão gia tử.

"Gia gia, chủ ý này là do con đề ra, người cứ phạt con đi!"

Tô Xán thấy nhi tử quỳ xuống thì bấy giờ mới kịp thời phản ứng lại, thế nên cũng liên lập tức quỳ xuống bên cạnh nhi tử rồi nói với Tô lão gia tử: "Không không không, cha, đây là ý của conl Cha phạt con đi! Sức khỏe của Nhị Lang từ nhỏ đã yếu ớt, có mấy lần còn suýt chết, hoàn toàn không chịu nổi gia pháp của nhà chúng ta đâu al

Phụ tử hai người họ cứ thế "kẻ xướng người họa", phủi sạch sành sanh can hệ của Tô lão gia tử trong chuyện lần này.

Tô lão gia tử là người đứng đầu của Lão Tô gia, cũng là nhân vật được tất cả mọi người trong vùng tôn sùng kính trọng.

Lão ta không thể bị kéo xuống nước được, như thế thì thanh danh của Lão Tô gia sẽ không thể cứu vãn được nữa.

Cái nhìn của mọi người ve Lão Tô gia đã vô cùng vững chắc, năm đó khi nhà bọn họ cứu tế cho các thôn dân, Tô lão gia tử cũng có mặt, lão ta và phụ thân lão đã chở về thôn từng xe từng xe lương thực, sau đó phân phát đến từng hộ từng nhà, bản thân thì gặm vỏ trấu nuốt rau dại, nhưng lại không để cho các thôn dân phải chịu đói.

Những người đã trải qua nạn đói kém thiên tai năm đó đều không khỏi khắc ghi ân tình này của Lão Tô gia trong lòng.

Chỉ cân bản thân Tô lão gia tử không tự mình thừa nhận thì bọn họ cũng sẽ không bằng lòng tin, cũng không dám di nghi ngờ.

"Đi vê nhà quỳ đi." Tô lão gia tử trâm giọng nói.

"Vâng, gia gia." Tô Nhị Lang kéo kéo ống tay áo của Tô Xán một chút.

Phụ tử hai người liền dìu nhau đứng dậy.

Lúc này Tô lão gia tử mới nói với lý chính: "Là ta không biết cách dạy dỗ con cháu, suýt nữa đã khiến Tiểu Tô gia phải chịu oan uổng, là lỗi của ta."

"A, cái này..." Lý chính gãi gãi đầu.

Tô lão gia tử lại nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu: "Đại Nha, chờ cha ngươi trở về ta sẽ đích thân đến cửa nhận lỗi và bồi thường. Nhưng còn Ngọc Nương..."

Tô Ngọc Nương nhích lại gân người Tô Tiểu Tiểu thêm một chút.

Tuy nàng ấy đã dám dũng cảm bước ra một bước này, nhưng thực chất trong nội tâm vẫn còn tồn tại sự kính sợ đối với Tô lão gia tử.

Có lẽ trong tương lai không còn xa nữa, nàng ấy sẽ có thể từ bỏ được một cách triệt để.

Nhưng trước mắt thì vẫn bị ảnh hưởng một chút.

Tô Tiểu Tiểu nhẹ nhàng đỡ lấy bả vai nàng ấy, tiếp đó lạnh nhạt nói với Tô lão gia tử: "Ngọc Nương và nhà chồng đã hòa ly, dựa theo luật pháp của Đại Chu, nữ tử sau khi hòa ly nếu nhà mẹ đẻ thu nhận thì có thể trở vê nhà mẹ đẻ; nhưng cũng có thể tách ra tự lập hộ riêng."

Một câu "tu lập hộ riêng" này vừa nói ra đã khiến cho vẻ mặt của Tô lão gia tử thoắt cái biến sắc.

Tô Tiểu Tiểu cũng chẳng thèm cho lão ta chút thể diện nào: "Lão Tô này, ông muốn nán lại đây tiếp tục tính toán ân oán nợ nần giữa hai chúng ta, hay là để Ngọc Nương ở lại đây, còn ông thì nhân lúc trời hãng còn sớm tự mình dắt theo nhi tử và tôn tử của ông cút về nhà?"

Hôm nay chuyện xấu trong nhà bày ra ngoài cho bàn dân thiên hạ vây xem đã đủ nhiều rồi, nói nhiều thì lại dễ sai nhiều, Tô lão gia tử tuyệt đối không thể ở lại chỗ này thêm được nữa.
Bình Luận (0)
Comment