Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 378 - Chương 381: Tô Gia Vào Kinh 3

Chương 381: Tô Gia Vào Kinh 3 Chương 381: Tô Gia Vào Kinh 3Chương 381: Tô Gia Vào Kinh 3

Tô Tiểu Tiểu nhướng mày: "Vậy đưa ta làm gì?"

Vệ Đình lấy lại khoai lang đỏ: "Không ăn thì thôi."

"Ăn!" Tô Tiểu Tiểu lấy lại khoai lang đỏ, bẻ phần vỏ được nướng giòn ra. Phần vỏ có hơi cháy, cắn vào chỗ cháy có một chút vị chua ngọt nhẹ.

So với phần ngọt ngào bên trong, Tô Tiểu Tiểu lại thích cắn ở chỗ này hơn.

Khuôn mặt nàng phúng phính, lúc cắn một miếng hai bên quai hàm phình ra hệt như một con sóc béo đang kiếm ăn.

"Tỷ phu, sao huynh không ăn? Có phải do huynh không đói không?" Tô Nhị Cẩu hỏi.

Vệ Đình dời ánh mắt khỏi mặt Tô Tiểu Tiểu, cầm lấy bánh rán nhân he nói: "Ăn!"

Tô Nhị Cẩu chép miệng, còn tưởng huynh không ăn thì đệ ăn thay huynh!

Ăn xong bánh rán nhân hẹ và bánh trôi rượu trứng thì cũng đã no sáu bảy phần, Tô Tiểu Tiểu không muốn cho bọn chúng ăn nhiều: "Muộn quá rồi, ăn nhiều sẽ khó tiêu. Ngày mai lại tới ăn."

Vừa nghe ngày mai lại được tới, Tô Nhị Cẩu vui sướng đồng ý.

Đoàn khách trở vê khách điếm.

Ba đứa nhỏ hưng phấn không muốn ngủ, lăn qua lăn lại ở trên giường.

Vệ Đình nói: "Ta coi bọn nhỏ, ngươi ngủ trước đi."

Ngày mai Tô Tiểu Tiểu phải dậy sớm nên không khách sáo với Vệ Đình. Nàng cuộn chăn lại, ngủ thiếp đi.

Lúc nàng ngủ dậy, Vệ Đình đã không còn ở trong phòng. Ba đứa nhỏ dang thành hình chữ X ngủ, đầu giường một đứa, chân giường một đứa, sát mép giường một đứa.

Tô Tiểu Tiểu chỉnh lại chỗ ngủ cho bọn nhỏ, đắp chăn lại sau đó bắt đầu thay quần áo, rửa mặt.

Tôn chưởng quầy ngủ sớm nên dậy cũng khá sớm. Ông ấy kêu Tiểu Ngũ ra chuồng ngựa cho ngựa ăn rồi lại phân phó cho nhà bếp chuẩn bị bữa sáng.

Chờ lúc Tô Tiểu Tiểu ra đại đường, bánh bao nóng hổi đã ra lò.

"Chủ nhân, tối qua ngủ ngon không?" Tôn chưởng quầy hỏi.

"Cũng được." Tô Tiểu Tiểu ngồi xuống bên cạnh ông ấy.

Tôn chưởng quây nói: "Tiểu Ngũ đi gọi Nhị Cẩu rồi, lát nữa sẽ xuống. Còn bánh bao này là làm cho ngươi, trong bếp không có bánh mới."

Tô Tiểu Tiểu cắn một miếng bánh bao: "Mùi vị không tệ."

Nguyên liệu nấu ăn mới mẻ, dùng tiêu xay và bột gừng để khử mùi tanh của thịt. Cắn xuống một miếng là nước tiết ra ngay, vị giữa giữa bánh bao và màn thầu.

"Ông cũng ăn đi." Tô Tiểu Tiểu nói với ông ấy

Tôn chưởng quầy cười cười: "Ngươi ăn trước đi, ta chờ Nhị Cau đi lại."

Trong xương tủy Tô Tiểu Tiểu không có quan niệm tôn ti, nhưng Tôn chưởng quầy cũng không vì vậy mà quên đi thân phận của mình. Chủ nhân nể mặt là chủ nhân rộng lượng, ông ấy không thể nào lên mặt.

Cần đúng mực thì vẫn phải có.

Tô Tiểu Tiểu không nói gì, lại ăn hai miếng nữa.

Tôn chưởng quầy: "Chủ nhân, sáng nay ta có đi hỏi thăm một chút."

"Hỏi thăm gì?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.

Tôn chưởng quầy nhỏ giọng nói: "Chính là nhà mời chúng ta làm điểm tâm. Ta vốn tưởng đây là chuyện làm ăn do chính mình thương lượng nên ta không nghĩ nhiêu. Nhưng đêm nay ta thử cân nhắc lại, chuyện làm ăn là do Huệ Giác sư thái giới thiệu, nhất định không phải gia đình bình thường nên ta đã đi hỏi thăm một chút."

Ông không phải là hỏi thăm một chút, mà là điều tra đó chứ?

Ở đại đường có mấy người khách đi qua đi lại.

Tôn chưởng quầy hạ thấp giọng nói: "Nhà kia là Tô gia tới từ kinh thành, nghe nói có làm quan lớn ở kinh thành! Khó trách không quan tâm chuyện chúng ta đắc tội Lý phủ đài!"

"À." Tô Tiểu Tiểu tiếp tục ăn bánh bao.

Không phải, phản ứng của nàng sao lại bình tĩnh như vậy?

Chúng ta nhận được chuyện làm ăn từ khách quý tới từ kinh thành đó! Đây là mánh lớn! Sau này truyền ra, Cẩm Ký cũng không xứng xách giày cho chúng tai
Bình Luận (0)
Comment