Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 379 - Chương 382: Cô Cô 1

Chương 382: Cô Cô 1 Chương 382: Cô Cô 1Chương 382: Cô Cô 1

Tôn chưởng quây đã kích động một lúc lâu, thậm chí còn nghĩ ra một trăm cách khoác lác ở trong đầu, làm sao để giết chết Cẩm Ký.

Tôn chưởng quầy nói: "Nguyên quán của bọn họ là Bình Thành, Thanh Châu, cách vài năm sẽ về quê tế tổ một lần. Nhưng nghe nói mấy năm nay rất ít về. Ngươi biết vì sao không?"

Tô Tiểu Tiểu thành thật nói: "Không biết."

Tôn chưởng quầy: "Ngươi đúng là một vai phụ kém cỏi!

Tôn chưởng quầy đã bỏ ra rất nhiều bạc mới thăm hỏi ra chút tin tức, ông chậm rãi nói: "Nghe nói nhiêu năm trước, người nhà họ Tô về quê tế tổ gặp phải bọn cướp. Một vị phu nhân nhà họ Tô và con của bà ấy bị bọn cướp giết hại tàn nhẫn! Sau chuyện đó, người nhà họ Tô rất ít khi trở vê! Nghe nói lần này là muốn dời mồ!"

"TY

Tô Nhị Cẩu đi xuống lau"Thom quá đi."

Tôn chưởng quầy nói với Tiểu Ngũ: " Ngươi đi vào nhà bếp kêu bọn họ đem ba cái bánh bao còn dư ra đây.'

Tiểu Ngũ đồng ý: "Được."

Tô Nhị Cau đang muốn động đũa, Tô Tiểu Tiểu đã nói: Dem một cái lên cho tỷ phu đệ."

"Tỷ phu còn chưa dậy." Tô Nhị Cau nói,'Đệ chưa nghe thấy động tĩnh trong phòng huynh ấy."

Tô Tiểu Tiểu nói: "Kêu đệ đi thì đệ đi đi."

"Dạ." Tô Nhị Cẩu ngoan ngoãn cầm một cái bánh bao lên gõ cửa phòng tỷ phu.

Vệ Đình rất nhanh đã mở cửa cho cậu ta.

Tô Nhị Cẩu gãi gãi đầu: "Tỷ phu, huynh dậy rồi à?"

Vệ Đình hỏi: "Vừa mới dậy, làm sao thế?"

Tô Nhị Cẩu đưa lồng hấp ra trước mặt anh: 'À, tỷ kêu ta đem một cái bánh bao lên cho huynh, huynh có muốn xuống cùng ăn với bọn ta không?"

Vệ Đình nói: "Không, ta ăn ở trong phòng."

Mấy người Tô Tiểu Tiểu phải bàn chuyện làm ăn, ăn xong rất nhanh. Anh có xuống cũng chưa bao lâu đã chỉ còn một mình, hơn nữa anh còn phải trông ba đứa nhỏ bên cạnh.

Vệ Đình nói: "Qua phòng tỷ đệ."

Tô Nhị Cẩu đồng ý: "Haiz, được rồi!"

Tô Tiểu Tiểu ăn ở dưới đại đường. Nơi nàng ngồi là do nàng cố tình chọn, vừa hay có thể thấy được phòng của Vệ Đình và nàng. Hai phòng còn lại trong góc là điểm mù trong mắt nàng. Nàng nhìn Vệ Đình đi trên lối đi.

Vẻ mặt Vệ Đình vẫn bình thường. Hắn đi vào phòng của nàng và ba đứa nhỏ.

Nửa đêm qua ba đứa mới ngủ, hôm nay chắc sẽ dậy trễ.

Nàng không tin Vệ Đình theo nàng tới Phủ Thành vì ba đứa nhỏ, tên Vệ Đình này lòng dạ quá sâu, nhất định có mục đích của riêng hắn.

Tô Nhị Cẩu cũng đã ăn no.

Đoàn người xuất phát tới núi Bán Nguyệt trước.

Mộ địa của gia đình giàu có kia nằm ở một mảnh đất phong thủy bảo địa, hai bên sườn cao, phần giữa trũng sâu vào trong giống như bố cục một cái lu hương.

Nhà người bình thường có mộ phân là đã không tốt, nhà này lại có cả một cái mộ địa.

Không chỉ mỗi thế, mà bọn họ còn xây thêm một cái từ đường của riêng dòng họ.

Trên đường tới đây, Tô Tiểu Tiểu đã tìm Vệ Đình dò hỏi không ít vê chuyện hiến tế.

Từ đường Đại Chu hay còn gọi là từ đường dòng họ, bá tánh bình dân không có tư cách vào từ đường.

Thiên tử bảy miếu, chư hau năm miếu, đại phu ba miếu, sĩ một miếu.

Nói tóm lại, muốn xây dựng từ đường thì ít nhất cũng phải là quan lại.

Cũng mới sáng nay nàng biết được từ trong miệng chưởng quầy, hôm nay bọn họ đi làm điểm tâm cho gia đình đã xây dựng tận năm miếu.

Nói cách khác chính là chư hầu.

Chư hầu tới từ kinh thành, địa vị quá lớn.

Lý phủ đài trong mắt bọn họ thì là cái gì? Cái gì? Đến xách giày cũng chả xứng?

Không, nếu nói vậy thì bản thân nàng đã vượt quá giới hạn rồi.
Bình Luận (0)
Comment