Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 384 - Chương 387: Động Thủ 2

Chương 387: Động Thủ 2 Chương 387: Động Thủ 2Chương 387: Động Thủ 2

Người hầu và gã sai vặt lập tức đi bắt thỏ, bắt gà.

Chỉ có Tô Nhị Cẩu là không nhúc nhích.

Thiếu niên hỏi cậu ta: "Ngươi không muốn lấy bạc sao?"

Tô Nhị Cẩu nói: "Con mồi lớn lên trong lừng chạy trốn nhanh hơn gia cầm, không bắt được."

"Không thú vị!"

Thiếu niên vừa dứt lời đã thấy Tô Nhị Cẩu không biết lấy từ đâu ra một cái ná, nhắm ngay bụi cây trước mặt bắn ra một cục đá.

Bốp!

Hình như bắn trúng gì đó!

Thiếu niên ngẩn người.

Gã sai vặt và người hầu cũng ngừng lại nhìn về phía thiếu niên và Tô Nhị Cẩu, lại nhìn về phía bụi cỏ không chút động tĩnh kia.

Tiểu tử này thật sự bắn trúng à?

Tiểu công gia nhà bọn họ dùng cung tên còn không bắn trúng, cậu ta chỉ dùng một cái ná sao có thể trúng được?

Tô Nhị Cẩu đi qua, vạch bụi cỏ ra tìm.

A2

Trúng rồi.

Thực ra thì chính cậu ta cũng không ngờ có thể bắn trúng.

Ná tỷ cậu ta làm dùng tốt thật! Quá chính xác!

Thiếu niên nói với gã sai vặt và người hầu: "Có nhìn thấy không? Hai người các ngươi học hỏi ngươi ta chút đi!"

Người hầu làu bàu nói: "Mèo mù vớ phải chuột chết mà thôi!"

Bốp!

Tô Nhị Cẩu lại bắn trúng một con thỏ.

Người hầu lúng ta lúng túng nói: "Kia, kia vốn dĩ chỉ là một con thỏ con, rất dễ bắn trúng."

Bốp!

Tô Nhị Cẩu lại bắn trúng một con gà rừng.

Tô Nhị Cẩu dần dần phát hiện ra thú vui chơi ná. Tuy không bách phát bách trúng, nhưng trong đoàn người chỉ có mình cậu ta bắn trúng. Tổng cộng cậu ta bắn được ba con thỏ con, hai con gà rừng." Tổng cộng là năm mươi lượng!

Tô Nhị Cẩu rất vui.

Thiếu niên lại không vui.

Vì cái gì mà cậu ta dùng cung tên bắn không trúng, tên nô tài ở nông thôn này dùng ná lại có thể bắn trúng?

"Đưa ná của ngươi cho ta xem thử chút." Thiếu niên nói với Tô Nhị Cẩu,

"Nè." Tô Nhị Cẩu đưa ná cho thiếu niên.

Thiếu niên ngại nô tài ở nông thôn dơ, nhưng lại không kiềm được sự tò mò về cái ná, sau khi nhíu mày thì vẫn nhận lấy cái ná.

Có chút nặng, không biết làm từ cái gì, thật kỳ quái, chưa từng thấy qua.

Cậu ta thử kéo.

Độ co dãn tốt hơn mấy cái ná cậu ta từng chơi nhiều.

"Hóa ra là công lao của cái ná này."

Chỉ cần cậu ta dùng ná này nhất định có thể bắn trúng nhiều con mồi hơn nô tài ở nông thôn này.

Đúng lúc này, một con gà rừng lao ra từ sau thân cây lớn.

"Mau, đưa đá cho ta." Thiếu niên nói vói Tô Nhị Cẩu.

Tô Nhị Cẩu nhìn ba viên đá còn sót lại trong túi, nén nhịn đưa cho cậu ta một viên.

Thiếu niên đã bắn trật.

Cậu ta cắn răng: "Lại cho ta một viên! Cho ta hết đi!"

Vì năm mươi lượng, không đúng, là sáu mươi lượng, Tô Nhị Cau đưa nốt hai cục đá còn lại ra.

Đáng tiếc thiếu niên này chỉ tốt gỗ chứ không tốt nước sơn, một con mồi cũng chẳng bắn trúng.

"Phá ná! Dùng không tốt chút nào!" Thiếu niên bực bội ném ná lên trời.

Tô Nhị Cẩn nhíu mày: "Ngươi làm gì mà ném ná ta?"

Tô Nhị Cẩu khom người nhặt ná.

Thiếu niên túm chặt dây cương hướng lên trên để con ngựa giơ móng trước lên, dam một chân xuống!

Bốp!

Ná bị móng sắt cứng rắn của ngựa dẫm hỏng.

Tô Nhị Cẩu nổi giận rồi! Đây là ná tỷ cậu ta làm cho cậu tal

Tô Nhị Cẩu thở phì phì trừng mắt nhìn cậu ta.

Thiếu niên liếc nhìn Tô Nhị Cẩu: "Ngươi dám trừng ta?"

Trừng ngươi thì làm sao?

Mẹ nó, lão tử còn muốn đánh ngươi cơi

Tiểu ác bá bị làm hỏng ná, tâm trạng vô cùng tệ.

Thiếu niên lại còn thêm dầu vào lửa: "Tin ta móc mắt ngươi ra không! Ngươi còn trừng?"

Thiếu niên quất một roi qual

Tô Nhị Cẩu đang cố gắng áp chế lửa giận của mình, cho tới khi một roi kia vững chắc quật lên mặt cậu ta.
Bình Luận (0)
Comment