Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 427 - Chương 430: Như Dieu Gặp Gió 1

Chương 430: Như Dieu Gặp Gió 1 Chương 430: Như Dieu Gặp Gió 1Chương 430: Như Dieu Gặp Gió 1

Ngoài cửa truyền đến âm thanh bẩm báo của một tên sai vặt khác.

Trường Bình liếc nhìn công tử nhà mình một cái, lập tức ngậm miệng.

Cảnh Dịch cất bước đi vào: "Biểu ca."

Hạng công tử nhẹ giọng nói: "Đi đâu về vậy, sao người đầm đìa mồ hôi thế kia."

Cảnh Dịch nói: "Mới từ trạm dịch về đây."

Hạng công tử ngừng lại một chút: "Là kinh thành là có tin tức gì sao?"

Cảnh Dịch gật đầu: "Ngày cưới của huynh và Tần tiểu thư đã ấn định rồi, vào ngay tháng năm, trong cung thúc giục huynh nhanh chóng trở vê."

Hạng công tử bất đắc dĩ mà buông chén trà xuống: "Biết rồi."

Cảnh Dịch nói: "Biểu ca, không có chuyện gì thì ta đi trước."

Hạng công tử nói: "Đi đi."

Suy nghĩ một chốc, hắn ta lại nói: "Cảnh Dịch, có phải đệ đang giấu ta chuyện gì không?”

Cảnh Dịch hỏi: "Biểu ca đang chỉ điêu gì?"

Hạng công tử cười ôn hòa: "Không có gì, ta thuận miệng nói thế thôi, đệ hẳn là hiểu rõ, bên cạnh ta chỉ có mình đệ là ta có thể tín nhiệm, đệ sẽ không phản bội ta, đúng không?”

Cảnh Dịch sửng sốt một chút: "Ta đương nhiên sẽ không phản bội biểu ca."

Hạng công tử hài lòng mỉm cười.

Cảnh Dịch đứng dậy rời đi.

Hắn ta đã đi ra ngoài rồi, lại đột nhiên dừng lại.

"Biểu ca, huynh muốn giết ai, ta có thể đi giết thay huynh, huynh, đừng động đến nàng.......

Tôn Tiểu Tiểu trước tiên đi đến chỗ ở của Tôn chưởng quầy một chuyến, nói với ông ta vê chuyện của cửa tiệm.

Tôn chưởng quầy lệ nóng lưng tròng.

Làm chưởng quầy của sạp hàng vỉa hè lâu như vậy, cuối cùng bản thân cũng có cửa hiệu mặt tiền rồi sao?

"Ngươi nhìn trúng địa điểm nào?" Tôn chưởng quây hỏi.

Tô Tiểu Tiểu nói: "Tiệm vải đối diện Cẩm Ký ấy."

Tôn chưởng quầy: Ngươi thế này là đối đầu với Cẩm Ký rồi nhal

Vừa hay, ta cũng thế.

Người cùng chung chí hướng, bàn bạc công việc đều thuận lợi dị thường, hai người bắt nhịp với nhau, nhấc người đi ve phía tiệm vải.

Bởi vì kinh doanh không tốt, không quay vòng được vốn, tiệm vải thuộc dạng chưa hết hạn nhưng vẫn cho thuê lại.

Nhưng bởi vì vị trí tốt, thêm với việc chủ tiệm vải tận mắt nhìn thấy Tô Ký ăn nên làm ra, cảm thấy Tô Ký kiếm được không ít tiền, muốn ngoạm một khoản lớn trên người của Cẩm Ký.

Vậy thì thật là không may, Tôn chưởng quầy cùng Tô Tiểu Tiểu người này còn có kinh nghiệm hơn người kia, mặc cho chủ tiệm vải nói toạc cả mồm vẫn cứ là không chịu tăng giá.

"Các ngươi đi nghe ngóng mà xem, tìm đâu ra cửa tiệm nào có thể vượng hơn chỗ này của chúng ta? Nha đầu, ban đầu ngươi bày sạp hàng trước cửa nhà chúng ta phải không? Có phải là vừa bày sạp ra đã có mối buôn bán đúng không? Ta nói cho ngươi hay, chỗ này của ta phong thủy tốt!"

Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh nói: "Vậy ngươi còn đóng cửa?"

Chủ tiệm vải: "..."

"Các ngươi chính là muốn giành việc làm ăn với Cẩm Ký chứ gì! Gần đây không tìm được cửa tiệm thứ hai nào cho thuê nữa đâu!"

Chủ tiệm vải ban đầu bỏ ra một tháng hai mươi lượng để thuê chỗ này, thuê tổng cộng năm năm, còn thừa ba năm, cộng lại là bảy trăm hai mươi lượng, hắn ta muốn tăng giá gấp đôi để qua tay cho Tô Tiểu Tiểu.

Tô Tiểu Tiểu sao có thể làm chuyện xem tiền như cỏ rác thế được?

"Tôn chưởng quầy, chúng ta đi."

Sau khi ra khỏi tiệm vải, Tôn chưởng quầy nói: "Thật sự không cần cửa tiệm kia nữa sao?"

"Cần chứ." Tô Tiểu Tiểu nhìn Tôn chưởng quây ngoắc ngoắc ngón tay.

Tôn chưởng quầy ghé lỗ tai lại.

Tô Tiểu Tiểu nhỏ giọng phân phó mấy câu, Tôn chưởng quầy giật giật khóe miệng: "Như vậy có được không?”

Tô Tiểu Tiểu nói: "Được hay không, thử xem sẽ biết."

Con người của nàng từ trước đến nay đều là người kính ta một thước, ta kính người một trượng, chủ tiệm vải muốn tế nàng, vậy thì đừng trách nàng hố hắn ta.
Bình Luận (0)
Comment