Chương 466: Thiên Kim Thật Giả 1
Chương 466: Thiên Kim Thật Giả 1Chương 466: Thiên Kim Thật Giả 1
"Tiểu nha đầu đến kinh thành rồi, trong lòng nàng rất nhớ ngươi. Đáng tiếc, bệnh tình của bệnh nhân đang nguy kịch, nàng chỉ có đi trước một bước.
"Đến kinh thành ngươi nhất định phải đi tìm nàng ấy. Nàng ấy không quen nơi này, lại mang theo ba đứa nhỏ, ta lo nàng sẽ không thích ứng được."
"Điều quan trọng nhất là, nàng ấy nhớ ngươi vô cùng."
Ám vệ nghe xong sửng sốt mất một lúc.
Hắn ta cứ cảm thấy đây hẳn không phải là những gì viết trong thư, nhưng nhìn vẻ mặt của thiếu gia, hắn đang rất nghiêm túc, không có vẻ gì là đang bịa chuyện.
Vệ Đình bất đắc dĩ thở dài: "Ô, sư thái bảo ta tìm nàng, ta có thể làm sao đây?"
Lão thái quân còn muốn ngài về nhà đấy? Ngài có nghe không nào?
Vệ Đình đặt lá thư lên bàn.
Ám vệ lặng lẽ liếc nhìn.
Hắn ta là một ám vệ mà, thị lực vô cùng tốt.
Trên tờ giấy chỉ có ba chữ.
Hắn ta biết từ ở giữa, đó là hoa.
Vậy, thiếu gia của hắn ta làm sao giải thích ba chữ... thành ba đoạn đại ý thế kia, còn không có một chữ nào dính dáng đến hoa luôn? !
"Thiếu gia... chúng ta sẽ... đi đâu?"
Ngài nói dài như thế, trọng điểm một chữ cũng không hề nhắc nhai
Rốt cục là muốn đi đâu? Chúng ta đi vòng vòng trên phố những mấy lần rồi!
Vệ Đình hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lạnh lùng nói: "Hẻm, Lê, Hoal"
Buổi chiều, Tô Tiểu Tiểu đi dạo phố một vòng, ghé thăm một số hiệu thuốc.
Nàng cần chuẩn bị điều phối một ít thuốc trị thương cho bệnh nhân, nhưng không biết có phải bản thân đã quen dùng dược liệu của Phù Lang Trung hay không, khi đi đến các tiệm thuốc khác, nàng cứ cảm thấy chất lượng không đạt yêu cầu.
Mãi cho tới khi đến cuối phố Trạng Nguyên, cuối cùng nàng cũng phát hiện ra một hiệu thuốc thích hợp.
Dược liệu có nhiều loại, chất lượng cũng tốt.
Về phần giá cả...
Ở kinh thành cũng đừng nghĩ có thể mua được giá rẻ.
Tô Tiểu Tiểu chọn một số dược liệu, đi đến quây tính tiền. Người bình thường đều đến mua thuốc theo toa, chỉ có Tô Tiểu Tiểu tự mình mua toàn bộ mọi thứ.
Dược đồng nhìn nàng bằng ánh mắt kỳ quái, thấy dược liệu mà nàng mua đều là mấy dược liệu chữa bệnh thông thường, giá cả không đắt, lại nhìn cách mà nàng ăn mặc sửa soạn, cũng không phải khách hàng lớn gì nên cũng không hỏi thêm gì nữa.
"Năm lượng." Dược đồng nói.
Tô Tiểu Tiểu lấy ngân lượng ra rồi nói: "Làm phiền gói lại."
Dược đồng đi gói thuốc.
Tô Tiểu Tiểu kiên nhẫn đợi ở quầy.
Hầu hết mọi người sẽ không im lặng chờ đợi mà sẽ đều đi dạo quanh quán, Tô Tiểu Tiểu thì không, ban nãy nàng đã xem xong cả rồi nên giờ chỉ chuyên chú đợi.
Lúc này Tần Yên Nhiên bước vào hiệu thuốc.
Nàng ta mặc một chiếc váy sam hoa lệ, trên đầu cài một chiếc trâm bằng vàng ngọc xinh đẹp, thắt lưng không to bằng một vòng tay treo một chiếc tua rua bằng ngọc trắng.
Nàng ta đeo một chiếc khăn che mặt, chỉ để lộ một đôi mắt xinh đẹp tựa thiên tiên.
Quý nữ như vậy ở kinh thành cũng không gặp được nhiều, cũng không phải trong kinh không có nữ tử có thân phận, nhưng có được dung mạo và phong thái như nàng ta, , ít nhất phải là thiên kim của nhất phẩm công hầu gia.
Chưởng quầy vội vàng bỏ việc đang làm xuống, đích thân mỉm cười bước ra chào hỏi: "Xin hỏi, vị cô nương này muốn bốc thuốc hay là mời đại phu?”
Tần Yên Nhiên nhẹ nhàng nói: "Lần trước ta nhờ người đặt mua một cây nhân sâm ngàn năm ở nhà ngươi, không biết đã có hay chưa?”
Chưởng quầy võ võ đầu: "A, là ngài đặt mua nhân sâm ngàn năm sao? Sáng nay vừa mới tới! Ta đã giữ lại cho ngài rồi! Ta sẽ lấy ngay cho ngài!"
Chưởng quây chạy còn nhanh hơn so với đầu thai.