Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 464 - Chuong 467: Thien Kim That Gia 2

Chuong 467: Thien Kim That Gia 2 Chuong 467: Thien Kim That Gia 2Chuong 467: Thien Kim That Gia 2

Tiểu nha hoàn bên cạnh Tần Yên Nhiên cười khúc khích.

Tần Yên Nhiên khẽ cau mày: "Hạnh Nhi không được cười nhạo người ta."

"Không phải, tiểu thư, người xem." Hạnh Nhi chỉ về phía quầy.

Tần Yên Nhiên nhìn theo ngón tay của nàng ta, thấy Tô Tiểu Tiểu đang lặng lẽ chờ đợi.

Hạnh Nhi nhỏ giọng nói: "Tiểu thư, nàng ta béo quá đi."

Tô Tiểu Tiểu thản nhiên quét mắt nhìn qua, Hạnh Nhi giật mình.

Tần Yên Nhiên nhìn vào mắt Tô Tiểu Tiểu, khẽ gật đầu tạ lỗi: "Thực xin lỗi, hạ nhân của ta không cẩn thận lời nói, xin cô nương đừng để trong lòng."

"Thuốc đã gói xong." Dược đồng đưa túi thuốc đã bọc kín cho Tô Tiểu Tiểu.

Tô Tiểu Tiểu cầm lấy túi thuốc, phớt lờ Yên Nhiên, bước thẳng ra khỏi hiệu thuốc.

Hạnh Nhi lẩm bẩm: "Tiểu thư, sao nàng ta lại như thế? Nói chuyện với nàng ta, nàng ta thế mà lại phớt lờ người?”

"Cô nương, nhân sâm ngàn năm của ngài!" Chưởng quầy cam hộp gấm trong tay, mỉm cười bước tới.

Hắn ta nhìn Hạnh Nhi vẻ mặt thất sắc, không khỏi hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì vậy?"

"Không có gì.' Tân Yên Nhiên nói: "Hạnh Nhi."

Hạnh Nhi cầm lấy hộp gấm.

Tiểu thư của nàng ta thân phận cao quý, không thể tận tay nhận lấy đồ mà một tên dân thường đưa cho.

Tần Yên Nhiên trả tiền, mang theo Hạnh Nhi lên xe ngựa.

Nàng ta phân phó: "Đi đến phủ Trấn Bắc Hầu."

Chạng vạng, Tô Tiểu Tiểu vừa mới điều chế xong cao trị thương, xa phu của Tô Mạch đã tới cửa.

"Tô cô nương, lão Hầu gia đã tỉnh, Phù Lang Trung cho mời người quá đấy một chuyến."

"Đã biết."

Tô Tiểu Tiểu nói với Tô Thừa đang luyện tập ở tiền viện: "Cha, con ra ngoài một lát."

Tô Thừa nhận ra xa phu của Tô gia, biết là đi trị bệnh cho vị Tô lão gia kia, ông ấy không phản đối, mà chỉ bảo Tô Tiểu Tiểu về sớm một chút.

Tô Tiểu Tiểu cam cao thuốc đi đến Hầu phủ.

Nàng nhìn lão Hầu gia hôn mê bất tỉnh trên giường: "Tỉnh rồi à?"

Phù Lang Trung ho nhẹ một tiếng: "Mới vừa rồi quả thật là tỉnh, không tin ngươi cứ hỏi Tiểu Tuyền Tử."

Tiểu Tuyền Tử, người hầu chăm sóc lão Hầu gia.

Tiểu Tuyền Tử vội vàng nói: "Đúng vậy, Tô cô nương, chỉ là... một lúc sau ngài ấy lại ngủ thiếp đi."

Tô Mạch không có ở đây.

Han là đang đi điều tra việc lão Hầu gia bị trúng độc.

Việc này hắn ta không truyền ra ngoài, chỉ lặng lẽ điều tra, còn nhờ và Phù Lang Trung giữ miệng.

Tô Tiểu Tiểu bắt mạch cho lão Hầu gia, nhìn đồng tử của ông ấy: "Huyết áp của ông ấy thế nào?"

"Huyết áp tăng lên một chút." Nói xong, Phù Lang Trung ngáp dài.

Trong đoàn người đến kinh thành, thân thể Phù Lang Trung là yếu nhất, hôm nay hắn ta lại dậy rất sớm——

Tô Tiểu Tiểu nói với hắn ta: "Đêm nay con ở lại đây, người có thể về nghỉ ngơi."

Phù Lang Trung vội vàng nói: "Không cần, không cần, ta canh chừng là được."

"Sáng mai người đến thế chỗ con." Tô Tiểu Tiểu không cho từ chối nói.

Phù Lang Trung cuối cùng không đánh bại được Tô Tiểu Tiểu, ngồi lên xe ngựa của Hầu gia và quay trở về.

Tiểu Tuyền Tử nhìn bóng dáng Phù Lang Trung rời đi với vẻ mặt khó hiểu.

Tại sao Phù Lang Trung lại nghe lời đồ đệ của mình nhiêu đến thế?

Không phải đệ tử nên nghe lời sư phụ sao?

Rốt cuộc ai là sư phụ vậy?...

Bên kia, Tân Yên Nhiên mang theo nha hoàn vào phủ.

Tần Vân cũng ở trong phủ, vừa nghe thấy tỷ tỷ tới, cậu ta liền lao ra cửa nói: "Tỷ!"

Tần Yên Nhiên nhìn đệ đệ đang đi như bay về phía mình, nàng ta cười nhẹ: "A Vân."

Tần Vân túm lấy tay áo của nàng ta, làm ra vẻ nịnh nọt: "Tỷ tỷ, sao lại tới gặp ta rồi? Ta mới vê được hai ngày! Tỷ là tới đón ta vê nhà sao?"

Tần Yên Nhiên nói: "Ta nghe nói đệ trở vê hai ngày liền ngủ hai ngày."
Bình Luận (0)
Comment