Chương 509: Béo Nha Giá Lâm 2
Chương 509: Béo Nha Giá Lâm 2Chương 509: Béo Nha Giá Lâm 2
Lời này không phải là ba hoa chích chòe. Năm đó khi con trai Vệ Giang còn khỏe mạnh, bọn họ đi săn theo Thánh thượng. Nửa đường thánh thượng đụng phải một con gấu, cao thủ đại nội không kịp cứu giá, Trần thị chỉ đập một gậy đã khiến cho con gấu tắt thở.
Lúc này Trần thị mới nhận ra sức lực của mình có chút lớn, nàng gãi đầu: "Vậy phải làm sao bây giờ?"
Tưởng thị quỳ trên mặt đất nhìn Vệ Đình phun ra máu tươi, bật khóc: "Tiểu Thất -"
“Ta, ta, ta đi mời đại phuU”
Trần thị ném thương hồng anh qua một bên, xoay người rời đi.
Đi hai bước lại quay trở lại cam thương hồng anh lên.
Tưởng thị bật khóc hu hu.
Đột nhiên, đầu ngón tay thon dài của Vệ Đình khẽ động điểm vào huyệt đạo của nàng.
Tưởng thị sợ ngây người.
Vệ Đình cong môi cười: "Đắc tội, ngũ tẩu."
Tưởng thị giận tới mức hai mắt trở thành hình viên đạn!
Tiểu tử thúi, ngươi dám trêu đùa tai
Bên ngoài gió lớn, Trần thị và Tưởng thị tới bắt hắn. Vì thân thủ linh hoạt nên mặc rất ít.
Vệ Đình cởi áo choàng xuống khoác lên người Tưởng thị.
"Uỷ khuất ngũ tẩu rồi, nhiều nhất là mười lăm phút tam tẩu sẽ tới đây, phiên ngũ tẩu ở đây đợi một lát."
Hắn dứt lời còn không quên chỉnh Tưởng thị từ thư thế quỳ thành dáng ngôi thoải mái.
Tròng mắt Tưởng thị hung hăng lườm hắn.
Tiểu tử thúi, đừng để cho ta bắt được ngươi, nếu không ta chém ngươi! -
Màn đêm buông xuống.
Tô Mạch đưa Tô Tiểu Tiểu về phủ.
Phù lang trung ở lại đây nhưng hắn ta không can phải canh trước giường không rời nữa. Tô Mạch An đã gủi thư mời đại phu tới trực thay phiên, một khi có tình hình khác lạ sẽ kịp thời đi đánh thức Phù lang trung ở bên cạnh.
Trên xe ngựa, Tô Tiểu Tiểu dò hỏi chuyện của phủ quốc công một chút.
Tô Mạch đều giải đáp.
Khi sắp tới hẻm hoa lê, bọn họ gặp được một người quen.
'A? Bên trong là ai vậy?" Người kia hỏi.
Tô Mạch vén màn ra: "Nhị gia gia, là ta.'
Hắn lại giới thiệu Tô Tiểu Tiểu ở bên cạnh: "Đệ đệ tổ phụ tôi."
Đệ đệ của lão quốc công Tần Thương Lan, Tần Hải.
Tô Mạch tạm thời không tiện để lộ thân phận của Tô Tiểu Tiểu cũng như liên quan gì tới người của phủ Quốc công. Hắn xuống ngựa, hành lẽ với đối phương rồi hàn huyên vài câu.
Tần Hải cũng có để ý trong xe ngựa có người nhưng hắn ta không tiện hỏi nhiều, xong chuyện liền thúc giục ngựa rời đi.
"Lão hộ quốc công còn có đệ đệ?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Tô Mạch buông màn xe: "Là thứ đệ. Nói tiếp nhé, năm đó thúc phụ mất tích, tìm rất nhiêu năm cũng không thấy, mọi người đều kết luận là thúc phụ gặp nạn. Phủ quốc công không thể không có người nối nghiệp, cô tổ phụ định truyền lại vị trí quốc công gia cho Tần Hải, Tần Hải sợ tới mức vội vàng tách ra sống một mình."
Cũng không phải ai cũng có chí lớn, tham quyền lực.
Mấy năm nay Tần Hải ăn nhậu chơi bời, hào phóng hơn người luôn thắt lưng buộc bụng như Tần Thương Lan nhiều.
Tô Mạch đưa Tô Tiểu Tiểu về hẻm hoa lê sau đó liền rời đi.
Tô Thừa không có nhà, đã cùng ba đứa nhỏ ra ngoài mua dầu thắp.
Tô Nhị Cẩu đang đánh quyền ở trong sân.
Là một bộ quyền pháp mới do lão gia gia tốt bụng kia dạy.
Thằng nhóc nghe thấy trong sân có tiếng động vội thu nắm đấm lại, mau chóng đi tới nhà chính: "Tỷ, ngươi về rồi à?"
"Ừm, ăn cơm chưa?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
"Ăn rồi." Tô Nhị Cẩu nói: 'Cha mua bánh bao."
Ba đứa nhỏ bị khoai nướng đầu độc, kiên quyết không cho lão cha Tô vào trong bếp. Lão cha Tô hết cách chỉ đành đi chợ mua mấy cái bánh bao thịt vê.
Tô Nhị Cẩu nói: "Để lại cho chị hai cái trên chảo nóng."