Chuong 511: Con Trai Nguoi La Gia 2
Chuong 511: Con Trai Nguoi La Gia 2Chuong 511: Con Trai Nguoi La Gia 2
Tô Tiểu Tiểu không chút do dự đuổi theo nha hoàn đưa đồ ăn khuye cho Tần Triệt.
Hai nha hoàn không biết mình bị theo dõi, nhỏ giọng bàn tán chuyện trong phủ.
"Haiz, tiểu công gia lại gặp rắc rối rôi, may mà quốc công gia đè lại rồi mới không truyền tới tai lão thái gia.
"Nếu lão thái gia biết sẽ trách phạt tiểu công gia. Cơ thể tiểu công gia không chịu nổi đòn roi của lão thái gia đâu."
"Có lần nào roi lão thái gia còn chưa kịp đánh lên người tiểu công gia đã bị quốc công gia cản lại cả rồi? Quốc công gia nói ta không dạy dỗ con trai tốt, ngài muốn đánh cứ đánh ta - quốc công gia chịu khổ ở dân gian, thân thể đều hỏng cả rồi sao lão thái gia nỡ ra tay?
"May mà đại tiểu thư chúng ta hiểu chuyện. Sau này có nàng ấy giúp đỡ, tiểu công gia cũng không thiệt thòi.'
Nhắc tới Tào Tháo là Tào Tháo xuất hiện.
Tần Yên Nhiên dắt theo nha hoàn đi tới.
Hai nha hoàn hoảng sợ vội khom người hành lễ: "Đại tiểu thư!"
Tần Yên Nhiên liếc mắt nhìn cả hai một cái, hỏi: "Là đưa cho phụ thân ta sao?"
"Đúng vậy. Một nha hoàn nói.
Tần Yên Nhiên nói: "Đưa cho ta, ta đi đưa."
Hai nha hoàn giao hộp đồ ăn trong tay cho thị nữ của Tần Yên Nhiên.
Đợi Tần Yên Nhiên đi rồi, cả hai mới nhỏ giọng bàn tán.
"Ngươi có thấy hạt trân châu trên đầu đại tiểu thư vừa rồi không?"
"Trân châu gì? Kia gọi là giao châu, từ Nam Hải đó! Nghe nói tận một trăm lượng bạc một viên! Quốc công gia chúng ta không nói hai lời đã mua một đống cho đại tiểu thư!"
"Quốc công gia thật thương đại tiểu thư. Đại tiểu như nhà chúng ta thật tốt số."
"Sinh ra đã là thiên kim thế gia, có thể không tốt số sao? Cũng không phải thiên kim thế gia nào cũng thế."
"Đúng vậy, phủ quốc công đúng là rất có tiền."
"Ngươi mới tới không biết nhiều, cái này không phải có tiền là có thể mua được... Phủ quốc công có quyền thế, không phải thế gia nào cũng có thể so sánh được. Dĩ nhiên giao châu đắt giá như vậy cũng chỉ có đại tiểu thư nhà chúng ta mới xứng, đổi lại thiên kim khác có đeo cũng chri là bắt chước bừa!"
Hai nha hoàn nói đông nói tây, tung hô Tân Yên Nhiên lên tận trời.
Tô Tiểu Tiểu vô cảm với Tần Yên Nhiên. Nàng không kiên nhẫn nghe mấy cái này, nàng muốn điều tra Tần Triệt.
Huống gì nơi này chỉ có một con đường nhỏ, hai nha hoàn không đi cứ ở yên đây làm hại nàng cũng không thể động đậy.
Khó khăn lắm người bên phòng bếp mới tới thúc giục, Tần Yên Nhiên đã sớm đi khuất dạng.
Rốt cuộc sân Tần Triệt là cái nào?
Chỉ có thể vừa đi vừa nhìn.
Nàng tiếp tục đi, đột nhiên phía trước truyền tới tiếng nói chuyện của mấy người đàn ông.
"Mấy người các ngươi đêm nay tăng cường đề phòng, tăng người canh ở cửa hông và cửa Saul
"Phùng ca, sao đêm nay lại đột nhiên tăng mạnh đề phòng? Kinh thành xảy ra chuyện gì lớn à?
"Đây là chuyện các ngươi có thể hỏi tới à?"
"Tiểu nhân biết sai rồi!"
“Đi nhanh di
"Dạt"
Tô Tiểu Tiểu nghi hoặc nhíu mày.
Tăng mạnh đề phòng, tăng số người canh gác.
Tinh hình như thế nào?
Chẳng lẽ mình bị lộ rồi?
Không đúng, nếu bị lộ thật thì phải cẩn thận điều tra phủ đệ.
Bốn gã thị vệ đi về phía này, chỗ Tô Tiểu Tiểu không hợp để ân nấp, đành phải đổi chỗ, đi vào đình viện yên tĩnh.
Nàng mới vừa đi vào, Tần Yên Nhiên đã đi lại.
Tô Tiểu Tiểu nhíu mày, lắc mình nấp vào một căn phòng.
"Tổ phụ ta ở đâu?"
Ngoài cửa truyền tới tiếng của Tần Yên Nhiên.
Gã sai vặt đáp: "Bẩm đại tiểu thư, lão thái gia đã nghỉ ngơi rồi."
"Sớm như vậy?" Tần Yên Nhiên hỏi,"Tổ phụ ta có chỗ nào khó chịu à? Ông ấy thường tập võ vào canh giờ này mà.'