Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 55 - Chương 56: Hiểu Chuyện 2

Chương 56: Hiểu Chuyện 2 Chương 56: Hiểu Chuyện 2Chương 56: Hiểu Chuyện 2

"Cũng may ngày hôm qua đã mua nguyên liệu nấu ăn, vốn dự tính hôm nay làm buôn bán, nên cũng không cần lo sợ như vậy."

Tô Tiểu Tiểu kéo tủ bát ra, bưng ra một cái bát sứ lớn chứa bột nhão.

Cổ đại không có nấm men, toàn dùng bột nở hoặc men rượu để lên men, nàng dùng chính là bột nở.

Thời gian bột nở lên men thay đổi tùy theo nhiệt độ không khí và hoạt tính, nói như vậy, bột nở có hoạt tính càng tốt, nhiệt độ môi trường càng cao, liền càng dễ dàng lên men.

Mùa hè thường mất hai canh giờ, mùa đông chỉ cần bốn canh giờ.

Trước khi nàng ở sắp ngủ đã nhào nặn xong cục bột, buổi sáng ngày thứ hai tỉnh dậy, thì đã gần lên men xong rồi.

Trong lúc đợi bột nhão lên men hoàn toàn, Tô Tiểu Tiểu chia đậu đỏ và đậu xanh vào hai nồi nấu, lại ngâm dưa cải muối chua, lấy thịt ba chỉ kho ra.

Nàng muốn làm bánh nướng xốp, bởi vậy còn cần một lớp dầu.

Phương pháp làm lớp dâu cũng không khó, lấy lòng đỏ trứng tươi thêm mỡ lợn cùng với bột mỳ trắng, sau khi trộn đều cán ra chính là lớp dầu.

Một lớp da bọc một lớp dầu, làm như vậy hương vị bánh nướng xốp mới càng mềm xốp, béo ngậy.

Nàng làm tổng cộng ba loại nhân: Đậu đỏ, đậu xanh, dưa cải muối chua.

Cuối cùng nhân cũng làm xong rồi, còn thừa một chút lớp da, nàng chợt nảy ra ý tưởng, làm mấy cái bánh nướng xốp mỡ và bánh nướng xốp đường đỏ.

"Tỷ... tỷ lại làm đồ ăn ngon gì thế?"

Tô Nhị Cẩu tỉnh dậy vì buồn tiểu, nên muốn đến nhà xí, lại bị mùi hương thơm hấp dẫn đưa tới phòng bếp.

Thằng nhóc còn chưa ngủ tỉnh, nhưng cũng không ảnh hưởng việc thằng nhóc muốn ăn cái gì, thằng nhóc tùy tiện cầm một cái bánh, há mồm liền cắn xuống 一一

Tô Tiểu Tiểu: "Nóng đấy!"

"Á ——"Miệng Tô Nhị Cẩu bị phỏng đến nổi bong bóng.

Cơn buồn ngủ đã tỉnh, đầu lưỡi cũng sưng lên.

Chẳng qua cũng không ảnh hưởng việc thằng nhóc ăn bánh tỷ của thằng nhóc làm.

"Tỷ, tỷ làm bánh còn ăn ngon hơn so với bánh hoa quế ở Cẩm ký!"

Thằng nhóc ăn chính là vị đường đỏ, đường đã hòa tan hết, ngọt lịm, hỗn một chút hương vị giòn xốp của mỡ heo, ăn ngon đến muốn lên thiên đường. Tô Tiểu Tiểu để cho thằng nhóc nếm thử mỗi loại nhân một cái.

"Ăn no chưa?"

"Ừm, cũng gần như vậy."

"Vậy thì dọn dẹp một chút, chuẩn bị làm việc."

Tô Nhị Cẩu sửng sốt: "Làm việc gì?"...

Một khắc sau, tỷ đệ hai người cõng theo sọt đi lên trấn trên.

"Tỷ, chúng ta bán ở chỗ nào? Chợ sao?" Tô Nhị Cẩu hỏi.

Người bình thường lần đầu tiên ra ngoài buôn bán, khả năng sẽ có chút xấu hổ.

Tô Nhị Cau thiên phú dị bẩm, da mặt dày đến có thể làm đế giày, xấu hổ sao? Không tôn tại!

"Không đi cho Tô Tiểu Tiểu nói.

Tô Nhị Cẩu tò mò hỏi: "Vậy đi chỗ nào?"

"Cẩm Ký."

"Không phải chứ, tỷ? Tỷ định bán bánh vào Cẩm Ký hả?"

Nếu là trước ngày hôm qua, nàng có thể sẽ thử như vậy, nhưng sau khi trải qua chuyện ở Vinh Ấn Đường, nàng hiểu rằng mình chỉ là một tiểu thôn nữ, căn bản là không thể lọt vào mắt của những cửa hàng này.

"Chúng ta sẽ đến đối đầu Cẩm Ký."

Tô Nhị Cẩu trực tiếp ngẩn người: "Tỷ, Cẩm Ký chính là cửa hàng bán đồ điểm tâm! Bao nhiêu cửa hàng mở đối diện nó đều dẹp tiệm hết! Chúng ta đi cạnh tranh với bọn họ, có cạnh tranh nổi không?"

Tô Tiểu Tiểu ung dung nói: "Cạnh tranh kinh doanh? Đệ lo xa rồi, chỉ có hai thúng bánh này, bán không được mấy người. Nhưng mà, đệ có ý chí như vậy là tốt, có lẽ một ngày nào đó, chúng ta thật sự có thể cạnh tranh với Cẩm Ký cũng không chừng."

Tô Nhị Cẩu lẩm bẩm: "Tỷ, sao tỷ còn thích mơ mộng hảo huyền hơn cả để thế hả?"

Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Được rồi, bán được hay không, lát nữa sẽ biết thôi."
Bình Luận (0)
Comment