Chuong 574: Lay Lai Danh Tinh 3
Chuong 574: Lay Lai Danh Tinh 3Chuong 574: Lay Lai Danh Tinh 3
Vừa rồi hắn ta quá xúc động, lại còn nói ra những điều ngu ngốc như Tam hoàng tử sẽ kế vị ngai vàng. Tuy rằng chỉ là lời nói mỉa mai Toàn công công, nhưng cũng đã phạm vào điều cấm ky.
May mắn thay, lúc này Cảnh Tuyên Đế không có tâm tư nghĩ tới chuyện này.
Phúc công công đã may mắn thoát được một kiếp nạn.
*x**%
Phủ Hộ Quốc Công.
Tần Triệt hồn bay phách lạt, trải qua một đêm khó khăn nhất trong đời mình từ trước đến nay.
Những đả kích liên tiếp ập đến nhanh đến mức khiến mọi người không kịp trở tay.
Rõ ràng mấy ngày trước, hắn ta còn là một Quốc Công gia vô cùng vẻ vang. Nhưng chỉ trong nháy mắt, hắn ta đã rơi từ trên đài cao xuống mà không có cơ hội chống đỡ.
"Sâm quản sự, sao ngài cũng tới đây vậy?"
Bên ngoài nhà vang lên giọng nói nịnh nọt của gã sai vặt.
Kể từ ngày Tần Thương Lan và Tần Triệt cãi nhau kịch liệt trong thư phòng, phủ thượng đã xuất hiện không ít những tin đồn không hay.
Tuy nhiên, người hầu trong phủ chỉ nghĩ là hai phụ tử họ xảy ra tranh chấp vì chuyện gì đó, bọn họ cũng không bao giờ nghĩ rằng hai người họ đã không còn là cha con nữa.
Phản ứng của Sầm quản sự rất lạnh lùng: "Lão gia nhà ngươi có ở đây không?"
Cách xưng hô này khiến cho gã sai vặt có hơi sửng sốt: 'Ở... Ở đây."
Sầm quản sự không để ý đến hắn nữa mà tự mình đi thẳng đến cửa phòng của Tần Triệt.
Đám hạ nhân đều vươn cổ, ra sức nhìn lén vê hướng này.
Sầm quản sự là quản sự cũ của phủ thượng, nhận lệnh từ Vu lão Hộ Quốc Công. Mọi người đều muốn biết tại sao ông ta lại mang bộ mặt như đi đòi nợ vào sáng sớm như vậy.
Sầm quản sự lạnh nhạt nói: "Ngài dậy rồi à? Lão thái gia nói, nhờ ngài giao ra kim ấn và lệnh bài của Hộ Quốc Công. Hơn nữa, gian viện này, là dành cho Hộ Quốc Công, phiên ngài cố gắng tranh thủ thời gian dọn ra ngoài."
Đám hạ nhân giống như là đang nhìn thấy quỷ.
Ý của Sầm quản sự là gì vậy?
Chỗ ở dành cho Hộ Quốc Công. Lão gia của bọn họ không phải là Hộ Quốc Công hay sao?
Còn yêu cầu hắn ta giao ra kim ấn và lệnh bài, đồng thời bắt buộc hắn ta dọn ra khỏi viện... Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì đó mà bọn họ không biết à?
Đúng lúc mọi người vẫn còn đang ngơ ngác, thì một người làm vườn đang quét dọn nhà cửa, thì thầm nói: "Ta... hình như tối qua ta đã nghe được một chuyện..."
Ngõ Lê Hoa.
Tô Tiểu Tiểu sống cạnh một hộ gia đình họ Trịnh.
Lão gia tử đã gần bảy mươi, nên không ngủ nhiều. Khi trời vẫn còn tối đen, ông ấy đã thức dậy đi dạo trong sân.
Ông ấy mơ hồ nghe được bên ngoài có tiếng mũi thở phì phì của ngựa, cảm thấy có chút kỳ quái, ông ấy liền lặng lẽ mở hé cửa ra nhìn xem.
Một nam nhân cao lớn đang ngồi xổm dưới bức tường đối diện, hai tay bỏ vào trong tay áo. Nhìn sơ qua có thể tưởng lầm là một con gấu đen to lớn đang ngồi xổm, khiến Trịnh lão gia tử sợ hãi đến mức hồn bay phách lạc!
Con gấu đen to lớn này không phải ai khác mà chính là Tần Thương Lan đã đợi được nửa đêm.
Sau khi Tân Thương Lan ra khỏi hoàng cung, ông ấy đã đến phủ Hộ Quốc Công để bàn giao một số việc với Sầm quản sự, sau đó đã đến trại ngựa của Tần gia.
Ông ấy đã chọn hai con ngựa Mông Cổ tốt nhất, sau đó liền không ngừng cưỡi ngựa chạy đến đây.
Cũng không cần đợi ở đây, ông ấy có thể về nhà nghỉ ngơi, sáng sớm tới cũng không sao.
Nhưng trong lòng ông ấy không được vui.
Trước đây, ông ấy không phải là người sợ mấy vấn đề sinh lão bệnh tử, mặc dù tuổi đã lớn nhưng cũng không nhận ra rằng thời gian của mình không còn nhiều nữa.