Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 597 - Chuong 602: Giai Quyet Hoan My 1

Chuong 602: Giai Quyet Hoan My 1 Chuong 602: Giai Quyet Hoan My 1Chuong 602: Giai Quyet Hoan My 1

Cảnh Tuyên Đế lại nói: "Vệ tiểu lang quân kia không phải tên là Vệ Đình sao?"

Tô lão gia tử nói: "Chỉ biết là họ Vệ, có phải tên Vệ Đình hay không, thảo dân không rõ ràng lắm."

Cảnh Tuyên Đế nhíu mày.

Tô lão gia tử giải thích nói: "Người dưới quê như chúng ta chả có học vấn gì, toàn bộ đều gọi là Cẩu Đản Ngưu Đản, một đứa nữ tế đi ở rể, lại không phải lớn lên ở trong thôn, có thể có cái mà xưng hô đã không tệ rồi, chẳng có ai lại đi hỏi tên của hắn cả, hỏi xong rồi chúng ta cũng không biết viết."

Phúc công công chính là người tới từ nông thôn, lúc còn nhỏ trong nhà rất nghèo, thế nên mới bán hắn ta tiến cung làm thái giám.

Hắn ta nhỏ giọng nói với Cảnh Tuyên Đế: "Trong thôn của nô tài... cũng là như vậy."

Cảnh Tuyên Đế trầm ngâm một lát: "Người này đang ở nơi nào?"

Phúc công công đáp: Duong như không tới kinh thành."

"Cả nhà đều đến đây rồi, hắn ta không đến sao?" Cảnh Tuyên Đế lại một lần nữa nhìn về phía Tô lão gia tử.

Tô lão gia tử vội vàng dập đầu: "Thảo dân bị bắt tới phủ Trấn Bắc Hầu... Không rõ ràng lắm về chuyện sau này của tiểu Tô gia..."

Hai lão bách tính bình thường, cũng không phạm phải tội gì lớn, không thể cứ thế hở một chút là bị khổ hình, vậy thì bảo người đời trông mong gì ở một hoàng đế như hắn?

Cảnh Tuyên Đế nhéo nhéo mi tâm, để cho Toàn công công dẫn người lui xuống.

Mọi chuyện đã tiến triển tới mức này, Nhàn phi liền biết không còn đất diễn nữa.

Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Tần Giang đang đùa giỡn nàng ta sao?

Nàng ta cắn môi: "Be hạ..."

Cảnh Tuyên Đế thản nhiên nói: "Tin tức của nàng là nghe được từ chỗ nào? Rốt cuộc là tin đó đang nói tới Vệ Đình, hay là nói tới Vệ tiểu lang quân?"

Cái mà Nhàn phi nghe được đương nhiên chính là Vệ Đình, thế nhưng mới vừa rồi lão đầu kia lại thê son sắt nói chính mình không quen biết Vệ Đình 一

Thấy Nhàn phi không hé răng, Cảnh Tuyên Đế thở dài: "Được rồi, chỉ là trùng hợp cũng mang họ Vệ mà thôi, sau này đừng nghe gió đã nghĩ là mưa nữa.'

"Vâng, là thần thiếp lỗ mãng rồi." Nhàn phi không cam tâm tình nguyện hành lễ.

Cảnh Tuyên Đế nói: "Đều lui xuống cả đi." Nhàn phi nhẹ giọng nói: "Be hạ, trong cung của thần thiếp có hầm canh gà..."

"Trâm không có khẩu vị." Cảnh Tuyên Đế ít khi lộ ra một tia không kiên nhẫn đối với Nhàn phi.

Nhàn phi âm thâm cắn răng, vào cung nhiêu năm như vậy, nàng ta cẩn thận khắp nơi, mỗi một bước đi đều thận trọng, chính là để nắm chặt lấy trái tim của Cảnh Tuyên Đế.

Lần này ngược lại hay rồi, khiến cho Cảnh Tuyên Đế nổi giận rồi!

"Thân thiếp cáo lui." Nhàn phi hành lễ, liễu yếu đào tơ rời khỏi ngự thư phòng.

Sau khi không còn người nào khác ở cạnh, nàng ta gắt gao nắm chặt lấy cánh tay của Lưu Tam Đức, tức giận tới mức giậm chân.

Lưu Tam Đức bị nghẹn tới hít một ngụm khí lạnh.

Nương nương, tổ tông, đau quái

Trong ngự thư phòng, Cảnh Tuyên Đế thản nhiên nhìn về phía Vệ Đình: "Ngươi cũng..... -

Không đợi Cảnh Tuyên Đế nói xong, Vệ Đình chắp tay hành lễ: "Thân cáo lui."

Cảnh Tuyên Đế nghẹn họng, lạnh lùng trừng mắt liếc nhìn Vệ Đình một cái, phất tay cho Vệ Đình lui xuống.

Sau khi ra khỏi hoàng cung, Vệ Đình ngồi lên xe ngựa.

Ám vệ nói: "Thiếu gia, bên ta mới vừa nhìn thấy tổ tôn của lão Tô gia tiến cung, bọn họ đã tra được hành tung của thiếu gia sao?"

Vệ Đình a một tiếng: "Nhàn phi."

Ám vệ buồn bực nói: "Nhàn phi nương nương? Tam điện hạ làm sao?"
Bình Luận (0)
Comment