Chương 767: Vương Giả Trở Về! 2
Chương 767: Vương Giả Trở Về! 2Chương 767: Vương Giả Trở Về! 2
Ông ta xoay ngược lại trên không một cái, mang theo lực đạo thật lớn, hung hăng chém xuống Tô Thừa.
Phương thức trường thương công kích lấy thọc là chủ, nhưng nguyên nhân cũng chính là vì như thế, một chiêu này thường xảy ra ngoài dự kiến của đối thủ, khiến người khó lòng phòng bị.
Kengl
Tô Thừa đặt ngang đại đao ở đỉnh đầu mình, vững vàng chặn trường thương của ông ta.
Mọi người kinh ngạc.
Lại tiếp được!
Tần Giang còn đang nhường sao?
Không sai biệt lắm đủ rồi đi?
Tần Giang liên tiếp công kích năm chiêu, từng chiêu tàn nhẫn hơn từng chiêu.
Tô Thừa trước sau thành thạo.
Mọi người dần phát giác một tia không thích hợp.
"Tân Giang nhường đến hơi quá rồi?"
"Sao ta nhìn không giống nhường vậy..."
"Chính là Tô Thừa tiếp được rất nhẹ nhàng, bộ dáng Tần Giang không giống như là dùng lực rất lớn..."
Tục ngữ nói, trong nghề nhìn môn đạo, người ngoài nghề xem náo nhiệt, đám người Tần Thương Lan tự nhiên là nhìn ra được Tần Giang là thật sự động, nhưng không chịu nổi thiên phú kinh người như Tô Thừa.
“Tô Thừa kia... Hình như có chút tài năng.'
"Có lại như thế nào? Không thấy hắn vẫn luôn bị đánh sao? Hắn trừ phòng thủ ra, ngay cả cơ hội công kích đều không có, đại khái hắn cũng chỉ học mấy chiêu như vậy đi, giữ mạng là đủ, cần phải nói thắng Tần Giang, vẫn là khả năng không lớn. Sớm hay muộn hắn sẽ bị Tần Giang đánh xuống lôi đài!"
Sau mười chiêu, Tô Thừa chuyển thủ thành công, chém một đại đao vào trường thương Tần Giang.
Mà Tần Giang lấy thương chống cự một chốc, Tô Thừa đá một chân vào ngực Tần Giang!
Tần Giang bị đá mạnh bay ra, nặng nề ngã ở bên cạnh lôi đài, mắt thấy sắp lăn xuống đài, ông ta chống trường thương dưới đài, mượn lực đưa mình về phía trên lôi đài.
Một màn này, khiến tim của mọi người đều nhắc tới cổ họng.
Mới vừa rồi không phải bọn họ hoa mắt chứ? Mới vừa rồi Tân Giang lại suýt nữa bị đánh xuống lôi đài?
Là trùng hợp sao?
Là trước ngựa thất đề, là Hộ Quốc Công lớn lên ở nông thôn kia dẫm phải vận cứt chó?
Tần Giang quay cuồng trên không, hai chân rơi xuống đất, ổn định cơ thể.
Xương sườn ông ta mới vừa khỏi hẳn, bị đánh sâu này, lại bắt đầu ẩn ẩn đau nhức.
Hai mắt ông ta hung ác nham hiểm nhìn Tô Thừa.
Không nghĩ tới, Tô Thừa lại có thực lực như thế, hai lão gia hỏa kia... Là liều mạng dạy dỗ Tô Thừa sao?
Mấy năm nay cất giấu với ông ta, lại dốc túi tương thụ Tô Thừa—
Tần Giang tuyệt đối không thừa nhận thiên phú của mình không bằng Tô Thừal
Tô Thừa khiêu khích ngoắc ngón tay với ông ta: "Họ Tần, lại đây."
Tần Giang trợn mắt giận nhìn, cắn răng công kích về phía Tô Thừa.
Lúc này, hai người chính diện giao phong, dùng tới sát chiêu để tiến công.
Đao thương chạm vào nhau, cản tay lẫn nhau.
Tần Giang châm chọc nói: "Tô Thừa, ngươi nhớ rõ mình là ai sao? Ngươi biết Tô Hoa Âm là chết như thế nào không? Bà chết thảm ở dưới kiếm địch nhân, chính là vì bảo vệ ngươi đứa bé vô dụng này 一
Cuối cùng Tần Giang dùng tới phương thức ghê tởm nhất, ông ta muốn kích thích ký ức của Tô Thừa, khiến Tô Thừa hôn mê!
Quả thực cơ thể của Tô Thừa dừng lại.
Tần Giang đắc ý cong khóe môi lên.
Nhưng mà ở một giây này, ông ta không cười nổi nữa.
Ánh mắt Tô Thừa trở nên vô cùng nguy hiểm, cả người tỏa ra sát khí cường đại lạnh băng.
"Ngươi, không, có, tư, cách, nhắc, đến, nương, ta."
Tô Thừa chặt đứt trường thương của ông tai
Lực đạo này phải bao lớn, mới có thể chặt đứt một cây trường thương?
Bọn quan viên ở đây không thể tin tưởng mà nhìn một màn trước mắt này, nếu nói đây cũng là Tân Giang nhường, vậy không khỏi quá mức gượng ép.