Chương 772: Thắng Tuyệt Đối 1
Chương 772: Thắng Tuyệt Đối 1Chương 772: Thắng Tuyệt Đối 1
Loại so đấu quang miinh chính đại này còn có thể dùng ám khí sao?
Đương nhiên, cũng có người tán đồng cách làm của Tần Giang.
Rốt cuộc, ngay từ đầu cũng không nói rõ không thể sử dụng ám khí.
Lão hầu gia cắn răng: "Đê tiện!"
Cảnh Tuyên Đế không nói chuyện.
Nhìn dáng vẻ là cam chịu.
Công chúa Tĩnh Ninh nhíu mày.
Trong tay Tô Thừa không có binh khí, lại kéo ra khoảng cách với Tần Giang, đúng là thời cơ tốt nhất để Tần Giang đánh lén.
Tần Giang cũng không cho Tô Thừa bất kì cơ hội phản ứng gì, bắn ra ngân châm thứ ba trong ngọc ban chỉ với Tô Thừa.
Góc độ này cực kỳ xảo quyệt, Tô Thừa không tránh né kịp, sau khi hét thảm một tiếng, che lại ngực ngã xuống.
Hiện trường lại yên tĩnh một lần nữa, khắp đồng cỏ lặng ngắt như tờ.
Vừa rồi Tô Thừa còn nắm chắc thắng lợi, nói ngã xuống là ngã xuống.
Tần Giang kéo hai chân mệt mỏi, đi bước một đến chỗ Tô Thừa.
Tô Thừa cực kỳ thống khổ nhìn ông ta.
Nhìn dáng vẻ là phát tác dược hiệu, Tần Giang vừa lòng tà ác cong khóe môi, ở bên cạnh Tô Thừa chỉa đầu gối xuống đất ngồi xuống.
"Tô Thừa, chung quy ngươi vẫn là thua..."
Nói đến một nửa, Tần Giang cứng lại.
Chỉ thấy Tô Thừa trên mặt đất đột nhiên nâng tay lên, lòng bàn tay câm ám khí hoàn hảo không tổn hao gì, cắm vào cổ Tần Giang!
Tần Giang đột nhiên biến sắc!
Tô Thừa là giả vờ, mới vừa rồi ông không bị ám khí bắn trúng!
Tô Thừa giảo hoạt cũng không kỳ quái, lần trước ông chính là ám toán Từ Khánh như thết
Chân chính khiến mình cảm thấy kỳ quái chính là... Rõ ràng ông ta thấy Tô Thừa trúng chiêu!
Chẳng lẽ nói... Tô Thừa tay không tiếp được ám khí của ông ta sao?
Kia chính là ám khí ngay cả khôi giáp đều có thể xuyên thấu!
Lúc này, Tần Giang mới phát hiện trên tay Tô Thừa đeo một bộ bao tay bạc cũng không thu hút. Lúc đầu không để ý là bởi vì không ít tướng sĩ mặc khôi giáp cũng sẽ đeo đồ bảo vệ cho tay chính mình, đa số bao da và lòng bàn tay có miếng sắt nhỏ.
Ông ta chỉ xem Tô Thừa cũng là như vậy.
Nhưng hiển nhiên mình sai rồi.
Bao tay này không phải bảo vệ bình thường.
"Ngươi nhìn gì?”
Tô Thừa lườm ông ta.
Trước khi lên sân khấu, Tô Tiểu Tiểu gọi Tô Thừa lại, bảo ông đeo một bộ bao tay lên.
Tô Thừa cảm thấy phiền toái, không muốn mang, nhưng khuê nữ béo yêu cầu, ông cũng thành thật mang lên.
Kỳ thật ông cũng không dự đoán được bao tay dùng tốt như vậy.
Thấy Tần Giang không hề chớp mắt nhìn chằm chằm bao tay của mình, Tô Thừa nhướng mày: 'Hâm mộ sao? Hâm mộ ngươi cũng không có!"
Không đợi Tần Giang mở miệng, Tô Thừa xấu xa cười: "Cho rằng vậy là xong rồi sao? Tần Giang.'
Huyệt thái dương Tần Giang nhảy dựng thình thịch!
Tô Thừa xoay người ấn Tần Giang ở trên người, nâng chân lên, nhắm ngay xương đùi phải của ông ta, hung hăng dẫm xuống!
Một chân này, sợ không phải muốn dẫm Tần Giang thành người què sao?
Chúng quan viên nhìn chằm chằm động tĩnh đài luận võ cả kinh hít ngược một hơi khí lạnh, không ít người theo bản năng đứng lên!
Tô Thừa quá độc ác!
Đây là muốn mạng của Tần Giang!
Thù bao lớn oán bao lớn?
Đáng giá sao?
Đương nhiên đáng giá, hành động của Tần Giang cũng không vô tội, bất luận Tô Hoa Âm chết không có quan hệ với ông ta, Nguyễn Hương Liên là thân nương của ông ta, ông ta phải chịu huệ một phương, vậy ông ta không vô tội.
Huống chỉ sau khi Tô Thừa vào kinh, ông ta làm đủ loại việc, thật sự là khiến người không thể tha thứ.
"Phụ thân —" Tần Yên Nhiên hoa dung thất sắc kinh hô.
"AI" Công chúa Huệ An trợn tròn đôi mắt.
Cơ thể Từ Khánh chợt lóe, thi triển khinh công bay vút tới đài luận võ.