Chương 773: Thắng Tuyệt Đối 2
Chương 773: Thắng Tuyệt Đối 2Chương 773: Thắng Tuyệt Đối 2
Vệ Đình vung cánh tay lên, ném chung trà không trong tay ra ngoài, không nghiêng không lệch đập trúng huyệt đạo của Từ Khánh.
Cơ thể của Từ Khánh cứng lại trên không, quay cuồng rơi xuống.
Vệ Đình không mặn không nhạt nói: "Từ thị vệ, đây là luận võ, người khác không được can thiệp "
Từ Khánh lạnh lùng nói: "Vệ đại nhân, ngươi trăm phương ngàn kế giúp đỡ Tô Thừa, chẳng lẽ là giữa hai người các ngươi có quan hệ gì không muốn người biết?"
Vệ Đình lạnh nhạt cười, đầu ngón tay cầm ngân phiếu mượn từ chỗ Tiêu Trọng Hoa trên bàn lên: "Ta tốn năm ngàn lượng, đánh cược Tô Thừa thắng. Đại điện hạ tốn năm ngàn lượng, đánh cược Tần Giang thắng. Ngươi giúp đỡ Tần Giang như thế, có phải ngươi và đại điện hạ có quan hệ không muốn khiến người biết hay không?"
Sắc mặt Từ Khánh trâm xuống.
Tiêu Độc Nghiệp nhíu mày nói: "Bổn điện hạ không quen biết hắn ta!"
Trên đài luận võ, một chân Tô Thừa rơi xuống.
Tần Giang vì tránh đi một chân tử vong này, không thể không tách chân ra, tư thế kia... Quả nhiên là khiến người không nỡ nhìn thẳng.
Nhưng càng không nỡ nhìn thẳng còn ở phía sau.
Dược hiệu bắt đầu phát huy, thân thể Tần Giang dần trở nên vụng về, Tô Thừa đuổi theo dẫm ông ta.
Không chỉ có dẫm chân ông ta, còn muốn dẫm trứng ông tai
Cơ thể Tần Giang chấn động.
Ôi mẹ nó!
Người so đấu với thể diện, chiêu thức sử dụng đều là cảnh đẹp ý vui, nhưng một khi gặp phải Tô Thừa loại vô lại này, cũng chỉ thừa bị Tô Thừa mang thiên phân.
Tần Giang ở trên đài luận võ trốn đến không hề có hình tượng.
Bò dậy, bị dẫm bò.
Lại bò dậy, lại bị dẫm.
Cực kỳ giống một con cóc ghẻ bị đuổi đi cày ruộng.
"Phốc —_—"
Không biết vị quan viên nào không nhịn xuống, bật cười.
Thật không phải Tần Giang võ công quá kém, mà là ông ta gặp gỡ loại đối thủ như Tô Thừa này, chiêu gì cũng không dùng được, kỳ thật công lực trong thân thể ông ta đã không còn thừa có mấy, Tô Thừa hoàn toàn có thể đá ông ta một chân xuống.
Nhưng Tô Thừa như chính là muốn bộ dáng chật vật của ông ta hoàn toàn hiện ra ở trước mặt mọi người.
Ngay ở lúc Tần Giang cho rằng đời này mặt đều bị mất hết, Tô Thừa lại đột nhiên tới một chiêu.
Ông đoạt lại đại đao của mình, một chiêu quật ngã Tần Giang, nhắm ngay bụng Tần Giang hung hăng chém đi!
"Tần Triệt! Không thể nháo ra mạng người —" Phúc công công lớn tiếng nhắc nhở.
Đáy lòng Tần Giang bốc lên khủng hoảng vô tận.
Ông ta ngã ra sau, từ trên đài luận võ rơi xuống!
Vì bảo vệ mạng, ông ta chủ động bỏ quyền.
Ông ta vứt bỏ không đơn giản là thắng lợi một ván này, cũng có tôn nghiêm ông ta liều mạng chế tạo nhiều năm tới nay.
Thà đứng chết, tuyệt không sống quỳ, quân huấn Tần gia lập.
Cái mặt này của Tần Giang... Mất sạch!
Tần Yên Nhiên hy vọng phụ thân nàng ta có thể sống, cũng thật sự vì phụ thân dùng biện pháp không rõ bảo vệ mạng, gương mặt nàng ta lại nóng rát.
Nàng ta cúi đầu, không dám nhìn ánh mắt người khác.
Tần Giang thua... Thua thất bại thảm hail
Hiện trường lâm vào yên lặng quỷ dị lần thứ ba, kỳ thật bắt đầu từ lúc Tô Thừa chân chính phát uy, mọi người đã hiểu rõ hôm nay đại khái Tần Giang là không được thắng.
Chỉ là mọi người trăm triệu không dự đoán được Tần Giang sẽ tự mình nhảy xuống đài luận võ—
Vậy cũng quá ——
Chư quan viên hai mặt nhìn nhau, lấy ánh mắt trộm nhìn Cảnh Tuyên Đế.
Sắc mặt Cảnh Tuyên Đế khó coi tới roi cực điểm.
Trong lòng Tần Giang cũng oan ức.
Không phải ông ta cố ý muốn ngã xuống đài, người xem náo nhiệt cách xa, không biết vừa rồi có nhiều mạo hiểm, ông ta chỉ là theo bản năng nguy cơ né tránh mà thôi.
Tô Thừa là cố ý!