Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 771 - Chuong 777: Tieu Tieu Xuat Tran 1

Chuong 777: Tieu Tieu Xuat Tran 1 Chuong 777: Tieu Tieu Xuat Tran 1Chuong 777: Tieu Tieu Xuat Tran 1

Tô Tiểu Tiểu kiên nhẫn giải thích: "Vê Đình và Tiêu Trọng Hoa bị ám sát, đại hoàng tử dẫn cấm quân chạy tới, sau đó giết chết những người còn sống. Lúc đó, các cung thủ trong rừng đã chạy thoát. Nếu cung thủ đó cũng là một cấm quân thì đã chứng minh rằng sự xuất hiện của đại hoàng tử vào đêm đó không phải là ngẫu nhiên, mà là vụ ám sát là do hắn ta sắp đặt!"

Nàng và Ngụy Đình đã sớm đoán được điều này, nhưng mà Tô Ngọc lại không suy nghĩ sâu xa như vậy.

Tô Kỳ gật đầu: "Đúng là như vậy!"

Tô Ngọc vẫn không hiểu được: "Nhưng chuyện này thì liên quan gì đến việc thúc thúc gặp nguy hiểm chứ?"

Tô Tiểu Tiểu nói: "Bất kể người chiến thắng vào tối nay là ai thì hoàng đế cũng đã dự định giao quân quyền trong tay cho Tiêu Trọng Hoa thông qua quan hệ thông gia. Sao đại hoàng tử có thể cam lòng để đệ đệ của mình có được quân quyền chứ? Nên chắc chắn sẽ ngăn cản."

Dường như Tô Ngọc hiểu được một chút: "Ngăn cản bằng cách nào?”

Tô Tiểu Tiểu nói một cách bình tĩnh: "Giết cả hai người."

Tô Ngọc hoảng sợ đến mức thay đổi sắc mặt: "Cái gì?!"

"Cái này, cái này, cái này. . ” Tô Ngọc nhỏ giọng, nói: "Hắn cả gan như vậy sao? Đây là ở dưới mí mắt của bệ hạ đói"

Tô Kỳ lạnh lùng nói: "Do ở dưới mí mắt nên mới không khiến người ta nghi ngờ. Huống chị, nếu như không lớn gan thì làm sao có thể trở thành hoàng đế?"

Trên thế giới này, kẻ hèn nhát sẽ chết đói, còn kẻ dũng cảm thì no đến khi chết.

Tô Kỳ và Tô Tiểu nhìn về Tiêu Độc Nghiệp đang đứng trò chuyện vui vẻ với Cảnh Tuyên Đế ở cách đó không xa.

Hai anh em liếc nhìn nhau rồi đồng loạt đứng dậy.

Tô Ngọc hỏi: "Các ngươi muốn làm gì? Muốn tố cáo đại hoàng tử à?"

Tô Kỳ lắc đầu: "Không có chứng cứ thì tố cáo hắn ta cũng vô ích. Cùng lắm là đại hoàng tử sẽ dừng hành động và quay ra đánh chúng ta.'

Tô Ngọc: 'Vậy...'

Tô Kỳ nói: "Chúng ta có việc nên đi một chuyến."

Tô Ngọc nóng nảy: "Này, nhị ca! Đại Nha! Các ngươi... dẫn ta đi cùng với!"

Tô Tiểu Tiểu nói với cậu ấy: "Ngươi cứ ở đây và tìm cơ hội nói cho Tiêu Trọng Hoa biết."

Tô Ngọc nhỏ giọng hỏi: "Hắn có đáng tin cậy không vậy? Có khi nào hắn sẽ giúp đỡ Tần Giang và mượn tay đại hoàng tử để giết thúc thúc không?" Tô Tiểu dừng một chút: 'Không có đâu."

"Đi thôi." Tô Kỳ nói.

"Này, này, này, các ngươi... Tô Ngọc muốn hét lên nhưng lại không dám hét quá lớn, đành phải trơ mắt nhìn hai người họ đi.

Địa điểm săn bắn của hoàng thất không nằm trong cung điện, xung quanh cũng không có tường đồng vách sắt, chỉ có rào chắn hiểm trở tự nhiên, muốn lẻn vào cũng không phải là chuyện dễ.

"Mặc dù võ nghệ của ta không bằng đại ca." Tô Kỳ cười nói: "Nhưng đại ca sẽ không thông thạo địa hình bằng ta."

Hắn ta dẫn Tô Hiểu Hiểu đi sang phía bên kia của khu rừng.

Ở đó có một hồ nước có vẻ yên tĩnh.

"Ngươi ở đây đợi ta, ta sẽ lẻn vào từ bên dưới."

"Không cần”"

Tô Tiểu Tiểu nói.

"Ngươi biết bơi à?" Tô Kỳ hỏi.

"Một chút." Tô Tiểu Tiểu nói.

Nói là một chút, vậy mà khi vừa xuống nước là nàng đã y như con cá, bỏ Tô Kỳ ở phía sau một khoảng xa.

Tô Kỳ: Có sự khác biệt khá lớn giữa một chút của ngươi và một chút của đệ đệ ngươi.

Nói vê Tô Thừa, sau khi ông vào rừng thì bắt đầu tìm kiếm hồ ly đuôi trắng ngay lập tức.

Nhưng khu rừng lớn như vậy, biết tìm con hồ ly nhỏ ở đâu đây?

Đây không phải là cố ý hành hạ người ta sao?

"Bệ hạ của các ngươi vẫn luôn như vậy sao?" Ông hỏi cấm quân ở bên cạnh.
Bình Luận (0)
Comment