Chương 840: Đình Ca Ra Tay 2
Chương 840: Đình Ca Ra Tay 2Chương 840: Đình Ca Ra Tay 2
Bạch Hi Hòa khoác áo choàng xuống xe ngựa.
Cửa viện mở ra từ bên trong, Bạch Hi Hòa cất bước đi vào.
Nhưng lúc này, chuyện không tưởng được đã xảy ra.
Tô Thừa xuất hiện!
Thật ra thì ông có mặt ở đây chỉ là ngẫu nhiên.
Trong nhà vốn còn thừa nửa bình dầu đèn cuối cùng, dùng tạm đến sáng mai không thành vấn đề, nhưng ông bất cẩn làm đổ.
Con gái con rể lâu như vậy còn chưa về, chắc chắn đang đi dạo phố...
Hai vợ chồng trẻ, thường xuyên hẹn hò là việc nên làm, không hẹn hò mới khiến người ta lo lắng.
Ông dặn Tô Nhị Cẩu trông chừng tụi nhỏ, còn mình tự đi mua dầu đèn.
Ông đi đường tắt, trùng hợp gặp phải.
Hai gã thị vệ của Bạch Hi Hòa chính là hai người bị ông đánh ngất xỉu lần trước.
Hai người âm thầm theo đuôi Bạch Hi Hòa rồi bị ông ra tay trừng trị vì tưởng là Đăng Đồ Tử*.
(*) Đăng Đồ Tử là một từ lóng dùng để ám chỉ một kẻ dâm tặc háo sắc hay còn gọi là yêu râu xanh. Đăng Đồ Tử vốn là tên của 1 sĩ phu cùng thời với Tống Ngọc là một trong tứ đại mỹ nam của Trung Quốc cổ xưa. Đăng Đồ Tử ám chỉ kẻ háo sắc là do xuất phát từ điển cố xích mích giữa Đăng Đồ Tử và Tống Ngọc.
Lúc này lại thấy hai người xuất hiện cùng Bạch Hi Hòa, theo lý thuyết thì hẳn nên cân nhắc lại mối quan hệ của ba người.
Nhưng mạch não của Tô Thừa khác với người bình thường.
"Lần trước không dạy dỗ các ngươi tới nơi tới chốn, giờ lại giở lại trò cũ! Bạch phu nhân đừng sợi"
Tô Thừa nhảy dựng lên, một quyền đánh về phía hai người!
Hai người này không phải là đối thủ của Tô Thừa, nhưng người khác thì có.
Trong sân, một bóng đen chợt nhảy ra, mang theo khí thế uy lực đáng sợ, một chưởng đánh vào mặt Tô Thừal
Bạch Hi Hòa lập tức nói: "Dừng tay!"
Không còn kịp rồi.
Thân pháp của đối phương quá nhanh, không kiểm soát được.
Nếu một chưởng này bổ vào người Tô Thừa, nhất định sẽ đánh gấy gân mạch toàn thân của ông.
Vệ Đình phi thân xuống, một chưởng nghênh đón công kích của đối phương!
Nội lực của hai người mang theo dư âm cường hãn, hai gã thị vệ bị chấn đến hộc máu.
Vệ Đình lập tức kéo Tô Thừa lui về sau, tên cao thủ kia bảo vệ Bạch Hi Hòa ở sau lưng.
Tô Thừa tìm được đường sống trong chỗ chết, cả người toát mồ hôi lạnh.
Ông nhìn thị vệ bị dư ba nội lực chấn đến hộc máu, chậc lưỡi: "Uầy, đáng sợ quá vậy, con rể ngươi không sao chứ?”
Vệ Đình lắc đầu: "Con không sao."
Tên kia cao thủ lại tính ra tay với Vệ Đình, Bạch Hi hòa lạnh lùng nói: "Tất Võ, lui ra!"
Hắc y cao thủ lặng lẽ lui về bên cạnh Bạch Hi Hòa.
Bạch Hi Hòa nhìn Vệ Đình, lại nhìn Tô Thừa, đáy mắt thoáng qua tia phức tạp, ngạc nhiên và nghi ngờ.
Nhưng rất nhanh, bà ấy đã bình tĩnh lại.
Bà ấy thản nhiên hỏi: "Con rể?"
Tô Thừa giới thiệu: "Đúng vậy, Bạch phu nhân, hắn là con rể ta, người áo đen kia là hộ vệ của ngươi à, sợ bóng sợ gió một hồi!"
Tô Tiểu Tiểu đỡ trán thở dài: Đây không phải là sợ bóng sợ gió một hồi, là hiện trường lộ acc cực căng!
Một khắc đồng hồ sau, Tô Tiểu Tiểu, Vệ Đình và Bạch Hi Hòa ngôi trong nhà chính của tòa trạch viện này.
Tô Thừa không có ở đây, ông ra sân luận võ với Tất Võ.
Ông hơi không phục.
"... Chuyện là như vậy, thành thân ở nông thôn." Tô Tiểu Tiểu giải thích quan hệ của mình và Vệ Đình .
Dù sao đã đến nước này, cứ khăng khăng mình và Vệ Đình không quan hệ gì chẳng khác nào coi Bạch Hi Hòa như đồ ngốc.
Bạch Hi Hòa khựng lại một lát: "Hom đó Nhàn phi tố giác Vệ Đình và nguoi thì ra là thật."