Chương 845: Thái Hậu Benh Vực Người Mình 1
Chương 845: Thái Hậu Benh Vực Người Mình 1Chương 845: Thái Hậu Benh Vực Người Mình 1
Tô Tiểu Tiểu đen mặt nằm xuống, kéo chăn trùm kín đầu, sống không còn gì luyến tiếc mà ngủ!
"Đại nhân!"
Úy Trì Tu bóc một mảnh ngói trên nóc nhà.
Vệ Đình nhìn Tô Tiểu Tiểu đang ngủ say, đắp chăn lại cho nàng.
“Chuyện gì?"
Hắn lạnh giọng hỏi.
Úy Trì Tu nói: "Lão thái quân muốn gặp chắt trai."
Vệ Đình nghĩ đến Bạch Hi Hòa ở sát vách, hắn khựng lại một lát, nói: Đêm nay không được."
"Ồ, ta lập tức trở về phục mệnh." Úy Trì Tu vừa đắp ngói lên, lại lật ra, nhìn qua lỗ thủng nói: "Đại nhân, không phải hồi ở quê các ngươi vẫn ngủ cùng nhau ư? Sao giờ lại chia chăn rồi? Nàng chán ngươi rồi?"
Vệ Đình sâm mặt nhìn người nào đó: "Ngươi muốn chết phải không?”
Úy Trì Tu tiếp tục tìm đường chết: "Hay là ngươi càng ngày càng không cầm giữ nổi? Lo nàng vừa chạm vào ngươi, ngươi sẽ...
Vút!
Vệ Đình lạnh lùng bắn ra một quả ám khí!
Tóc gáy Úy Trì Tu dựng thẳng lên!
Úy Trì Tu né kịp, suýt bị ám khí bắn thành Độc Nhãn Longl
"Không phải chứ? Ngươi nói thật đi! Ngươi đang mưu sát thân nhân..."
Úy Trì Tu nói được một nửa, cảm giác là lạ, kịp thời dừng lại, tức đến độ bắt đầu bắt chước cách nói chuyện của Tiểu Hổ: "Hị (thị) vệ!"
Vệ Đình móc ra ám khí thứ hai: "Tay trái của ta không chuẩn lắm."
Không chuẩn lắm đã suýt bắn ta thành người mù, chuẩn tí nữa bộ muốn bắn thành cái sàng luôn hả?
Úy Trì Tu biết tự lượng sức mình.
Đi thôi đi thôi.
Hắn ta quyết định đi tìm Tô Thừa.
Vệ Đình lạnh nhạt nói: "Ngói.'
Úy Trì Tu nhận mệnh lộn người về lắp ngói đàng hoàng.
Tô Tiểu Tiểu một đêm mộng đẹp. Hôm sau lúc rời giường, Bạch Hi Hòa đã rời đi.
Vệ Đình và Tô Thừa cũng dậy rồi.
Đêm qua không chỉ so võ luyện tập thân thủ với Tất Võ, còn cùng Úy Trì Tu thương thảo binh pháp, rèn luyện trí mưu.
Hai người đều rất vui vẻ!
"Con gái, con dậy rồi à?2" Tô Thừa thu hồi quyên pháp đã đánh một nửa.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Cha, cha dậy sớm vậy ư?”
Tô Thừa gãi đầu: "Gần đây quen dậy sớm rồi. Đúng rồi, Bạch phu nhân nói bà ấy đi trước."
Tô Tiểu Tiểu gật đầu: "À, con biết rồi."
Tô Thừa buồn bực nói: "Bà ấy cứ ba ngày hai bữa là đổ bệnh, một mình chạy chữa, người nhà bà ấy đâu? Tướng công của bà ấy đâu?"
Tô Tiểu Tiểu không tiện nói Bạch Hi Hòa là thái hoàng thái hậu với lão cha nhà mình, đành qua loa: "Tướng công của bà ấy qua đời rồi."
"À." Tô Thừa lại không biết nói gì.
Sau bữa sáng, Tô Tiểu Tiểu vào cung tái khám cho Thái hậu.
Vì phải làm đại phu cho Vĩnh Thọ cung nên nàng thành công trốn học, bỗng cảm thấy chữa bệnh cho Thái hậu cũng không tệ.
Công chúa Tĩnh Ninh và công chúa Huệ An tới lúc sáng, bị thái hậu bắt đi học rồi.
Nguyên nhân là do công chúa Huệ An vừa thấy công chúa Tĩnh Ninh đã lao vào cãi nhau, thái hậu bị âm ĩ đến đau đầu, may mà nhắm mắt làm ngơ.
Tô Tiểu Tiểu bắt mạch cho Thái hậu.
Băng đóng ba thước không phải do cái lạnh một ngày, bệnh của Thái hậu vì tích tụ bao năm mà thành, vì cái gọi là bệnh đến như núi đổ, bệnh đi như rút tơ, bệnh của Thái hậu không thể nóng vội, dược hiệu quá mạnh ngược lại dễ dàng tàn phá cơ thể.
Phác đồ điều trị cho Thái hậu của Tô Tiểu Tiểu là tiêu chảy trước rồi mới bổ, không phải tiêu chảy bụng, mà là bỏ đi can hỏa, giải tỏa tắc nghẽn trong cơ thể, sau đó tiến hành chăm bổ từng chút một.
Mấy ngày đầu có thể sẽ luôn trong trạng thái suy yếu, nhưng chất lượng giấc ngủ và cảm giác thèm ăn dần được cải thiện.
"Thái hậu tối qua ngủ ngon không?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Câu hỏi này đương nhiên sẽ do thái giám chưởng sự giải đáp.