Chương 854: Khắp Chon Mừng Vui 3
Chương 854: Khắp Chon Mừng Vui 3Chương 854: Khắp Chon Mừng Vui 3
Hồ Cửu Sinh thở phào nhẹ nhõm: "Thuốc mỡ ở đâu?"
"Ở trong bếp nhỏ... ây, bưng tới rồi!"Cung nữ chỉ vào một tiểu thái giám bưng dược nói.
Hồ Cửu Sinh nhìn chén thuốc mỡ kia, ông ta chỉ cần giả bộ lơ đãng đánh đổ nó là có thể ngăn cản một tai họa.
Ngay tại lúc ông ta định làm như vậy, đột nhiên ông ta nghe thấy một giọng nói quen thuộc.
"Thái hậu có cảm thấy khá hơn không?”
Là, là Phù Sanhl
Sao ông ta lại ở đây?!
Hồ Cửu Sinh vô cùng bất ổn.
Ông ta hỏi cung nữ: "Không phải Tô đại phu tới một mình sao?"
"À, nàng còn dẫn theo một vị đại phu, nghe nói là sư phụ của nàng, rất giỏi châm cứu."
"Thoải mái hơn hôm qua nhiều." Thái hậu nói: "Thuật châm cứu của ngươi không kém hơn phụ thân ngươi."
"Thái hậu quá khen rồi, ngày mai thảo dân lại đến châm cứu cho Thái hậu."
Nghe đến đó, sắc mặt Hồ Cửu Sinh trắng bệch.
"Hồ viện phán, ngài còn có chuyện gì sao?" Cung nữ hỏi ông ta.
Hồ Cửu Sinh nhìn nàng, lại nhìn tiểu thái giám bưng thuốc mỡ di vào.
“Ta không sao."
Ông ta bình tĩnh nói.
Nhìn tiểu thái giám đi ngang qua mình, ông ta không có bất kỳ động tác gì.
Thái Y Viện.
Các thái y tự bận việc mình.
Hoàng cung quý nhân đông đảo, ngày nào cũng có người mời sang bắt mạch bình an, thật ra ai cũng bề bộn nhiều việc.
"Viện phán đại nhân, viện phán đại nhân, viện phán đại nhân!
Trương thái y giơ ngón tay quơ quơ trước mắt Hồ Cửu Sinh.
Hồ Cửu Sinh hoàn hồn: "À, đang nghĩ phương thuốc, Trương thái y có việc gì không?"
Trương thái y nói: "Phục linh và Tuyết Liên sắp hết rồi, đây là danh sách mua, mời ngài xem qua."
Hồ Cửu Sinh làm gì còn tâm trạng để đọc? Cầm lấy nhìn qua một lượt rồi đưa trả lại cho Trương thái y.
Trương thái y thấy ông ta là lạ, không khỏi hỏi: "Viện phán đại nhân, hôm nay ngươi có chỗ nào không thoải mái à? Sắc mặt ngươi rất kém cỏi."
Hồ viện phán cọ hai má mình bằng mu bàn tay, tỏ vẻ không sao: "Không có, tối qua đọc sách y học, muộn lắm mới lên giường nên ngủ không ngon."
Trương thái y nói: "Vậy ngươi về sớm nghỉ ngơi đi, Thái Y Viện có chúng ta rồi."
"Không sao." Hồ Cửu Sinh lấy một quyển sách thuốc ra lật xem.
Ông ta không yên lòng, trong đầu toàn là hậu quả xảy ra sau chuyện thuốc mỡ.
Vị thuốc kia do ông ta căn cứ vào phương thuốc của Phù thái y rồi cải tiến, vốn là một phương thuốc lấy độc trị độc, sau khi được cải tiến thì dược hiệu không được ổn định lắm.
Có thể độc nặng, cũng có thể không độc, dược hiệu mỗi người một khác.
Nếu không có độc thì... bỏ thuốc vô ích.
Nếu độc nặng... lại quá hung hiểm...
Có cứu lại bằng giải được được không?
Thế thì ông ta sẽ trở thành hung thủ mưu hại Thái hậu...
Nghĩ tới đây, toàn thân ông ta run lên vì sợ.
Nhất thời xúc động, không nên để lòng đố ky và sự chột dạ cắn nuốt lý trí của mình...
Làm sao đây?
Bây giờ nên làm gì đây?
"Lớn chuyện rồi!"
Vạn thái y hốt hoảng chạy vào.
Hồ Cửu Sinh đứng dậy: "Vĩnh Thọ cung đã xảy ra chuyện ư?”
Vạn thái y gật đầu: "Vâng."
Hồ Cửu Sinh run giọng nói: "Thái hậu thế nào rồi?"
Vạn thái y nói: "Không phải Thái hậu, là bệ hạ! Bệ hạ uống thuốc mỡ của Thái hậu, hộc máu té xíu..."
Vĩnh Thọ Cung.
Cảnh Tuyên Đế ngã xuống vũng máu, cung nữ thái giám nhốn nháo hỗn loạn.
Phúc công công cũng luống cuống, ông ta hâu hạ Cảnh Tuyên Đế nhiều năm, chưa bao giờ thấy qua cảnh tượng như thế.
Cảnh Tuyên Đế đang độ tuổi xuân, cơ thể trước nay luôn rất khỏe mạnh, sao đột nhiên nói ngã là ngã, nói hộc máu liên hộc máu đây? Thái y nhanh chóng có mặt, Hoàng hậu, Nhàn phi và các phi tân khác cũng tới.