Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 892 - Chương 898: Một Đôi Xấu Xa 3

Chương 898: Một Đôi Xấu Xa 3 Chương 898: Một Đôi Xấu Xa 3Chương 898: Một Đôi Xấu Xa 3

Tiểu Hổ nhảy cẵng lên, chỉ vào mấy cái đèn vừa lớn vừa sáng kia hỏi: "Cái nài là chái dì?"

Thái hậu hiền từ nói: "Là đèn trường minh."

Tiểu Hổ chỉ hiểu mỗi chữ đèn.

Ở nhà cũng có thắp đèn, chỉ là không có lớn đến thế.

Thái hậu nói với ba đứa nhỏ: "Các con cũng đi thắp một cái đi."

Thái giám chưởng sự đem đến ba cái đèn trường minh, Đại Hổ, Nhị Hổ, Tiểu Hổ dựa theo mà bắt chước thắp đèn.

Thái hậu bảo thái giám chưởng sự bày bồ đoàn, nói với ba đứa: "Đến đây, khấu đầu cho ngoại công của các con."

Ba đứa nhỏ nghe mà mờ mit quay đầu lại nhìn Tô Tiểu Tiểu đang đứng không xa.

Tô Tiểu Tiểu mỉm cười gật đầu.

Ba đứa nhỏ vụng về mà khấu đầu.

Sắc trời cũng đã tối, Thái hậu nên hồi cung rồi.

Thái hậu không nỡ xa ba đứa hài tử, ôm chặt lấy bọn chúng không buông.

Đặng An đến gõ cửa: "Tô phu nhân, công tử nhà ta chuẩn bị xuống núi rồi."

Vì để giữ an toàn cho ba đứa nhỏ, Tô Tiểu Tiểu nhờ cậy mấy người Lăng Vân dẫn bọn chúng đến chùa.

Đáy mắt Thái hậu lộ ra vẻ cực kỳ không nỡ.

"Thái hậu." Tô Tiểu Tiểu nhỏ giọng cất lời: "Nên đi rồi."

Thái hậu nhìn ba đứa nhóc ngủ ngon lành trên giường đệm: "Ai gia nhìn thêm lần cuối nữa."

Tô Tiểu Tiểu nói: "Chỉ cần người vẫn sống, ngày sau vẫn còn cơ hội gặp nhau."

Thái hậu gật đầu: "Ngươi nói không sai, về sau vẫn còn cơ hội... Ai gia phải sống, ai gia phải che chở cho bọn chúng lớn lên, ai gia không để bất kỳ ai làm tổn thương bọn chúng!"

Tô Tiểu Tiểu cùng Đặng An đem ba đứa nhỏ bế lên xe ngựa của Lăng Vân.

Lăng Vân chán ghét mà nhìn ba đứa nghịch đồ một cái: "Đừng quên ngươi đã đồng ý với điều kiện của ta."

Tô Tiểu Tiểu nhướng mày: "Mười hộp tuyết hoa tô, năm hộp bánh bà xã, ngày mai mang qua cho ngươi."

"Vậy còn được." Lăng Vân phủ rèm che xuống, dẫn ba đứa tiểu đồ nhi rời khỏi.

Thái hậu bên này ngồi lên xe ngựa hồi cung.

Thái hậu nôn nóng muốn biết hết thảy mọi chuyện rốt cuộc ra làm sao. Mẫn Nhi lúc đó làm sao thoát khỏi đại nạn, mấy năm nay làm sao sống yên ổn lại được?

Phụ thân của hài tử là ai? Bây giờ đang ở nơi nào?

Tô Tiểu Tiểu lại làm sao gặp được ba đứa hài tử, lại còn trở thành nương của bọn chúng?

Ngay lúc bà ấy định mở lời, Tô Tiểu Tiểu đột nhiên giữ lấy cổ tay bà ấy: "Thái hậu, chút nữa bất kể xảy ra chuyện gì, người ngàn vạn lần nhất định không được ra khỏi xe ngựa."

"Cái gì?"

Lời của Thái hậu vừa dứt, một mũi tên vút bắn thẳng đến đoàn xel

Ngựa bị giật mình, rống lên âm thanh thảm thiết, cấm vệ quân trên lưng ngựa đều lăn lốc ngã xuống.

Người dẫn đầu cấm vệ quân rút ra bội kiếm từ bên hông: "Có thích khách! Bảo vệ Thái hậu!"

Vừa dứt lời, lại một đợt tên bay qua, tiếp sau đó là hơn mười tên hắc y nhân che mặt từ hai bên rừng xông ra.

Hai bên kịch liệt giao thủ.

Thái hậu ngồi ngay ngắn trong xe ngựa, thân sắc lạnh lùng, lại không hề có một tia hoảng loạn cùng sợ hãi.

Bà ấy trước mặt hài tử có thể là một lão nãi nãi bình thường, nhưng trước mặt kẻ địch, bà ấy chỉ có một thân phận!

Đó chính là Thái hậu Đại Chu!

Soạt!

Rèm che bị thích khách một đao chém đứt!

Thích khách mang theo đao hung ác đâm về phía Thái hậu.

Thái hậu lạnh lùng nhìn hắn, cho dù có đối mặt với cái chết, đáy mắt bà ta cũng không hề có một tia hoảng loạn cùng bối rối nào.

Thiên Quân một nhát đâm tới*, Tô Tiểu Tiểu một đường nắm lấy cổ tay thích khách, đánh rơi trường đao của hắn ta, lại phi lên đạp một cước, không chút lưu tình mà đem hắn ta đạp bay ra ngoài.
Bình Luận (0)
Comment